Anh đang đi khắp con phố Nơi thân yêu còn vấn vương Ngồi chỗ cũ kỉ niệm năm xưa Uống ly cafe góc gần đường Anh lại thấy mùa hoa đỏ dại Khi vừa mới ngó là thấy em ngay Ngồi trong quán vụt mặt xuống sàn Chắc có lẽ thức trọn hết đêm nay Cùng tri kỉ uống cạn ly bia Rồi ngồi nói chuyện thật luyên thuyên Thức xuyên đêm vừa uống vừa nhớ Cảm giác hụt hẫng Nhẹ nhành truyền miên Em là ai coi bé thôi son Em thon nọt tròn trịa Hơn cả lối mòn Anh yêu em mà đằng sau đó Còn có một người Yêu em gói gọn Kém ba chữ gọi là tình duyên Trên bàn làm việc Viết vài câu chuyện Kể về em người đẹp lãng khách Mình đi chung chùa Và cầu nguyện cầu duyên Gửi cho em người phương xa đó Chắc người quên anh Đang ở nơi đây Còn nợ nhau vài câu chân tình Bởi lẽ vô vị Trời mù trời khơi mây Anh chẳng biết câu từ ngọt ngào Để anh thu gọn viết về nơi em Chuyện tình mình anh buồn có lẽ Chắc phải buông xuôi hết hả thôi đêm Chờ chắc có lẽ Em đang đứng ngoài kia Nhớ giọt nước mắt tuôn rơi rồi kìa Anh thích nụ cười của em Mỗi khi em cười luôn ngọt ngào Khi tô đậm môi son trên áo Anh càng say đắm lỡ trót trao Giữ mặn mà mà tươi thắm Nốt nhạc trầm đang bên tai Hay những giai điệu em thích nó Nó còn vương vấn ở trên vai Ngồi lắng nghe em kể chuyện đẹp Giữa những vì sao đang lấp lánh Trong tim của anh Hình như đang ghép Chắc có lẽ tim em đang chấp cánh Anh không tin vào tình yêu Nhưng anh luôn tin vào yên bình Anh chỉ tin em mà thôi Người con gái trong tim mình Giữ khúc hát đầy bạt ngạt Giữa cánh đồng đầy gió xương Những đứa trẻ đang ào ạt Và những con diều bay khóa đường Anh yêu em thì cũng thế Ngược lại anh đi đầy khó lường Nhưng ngược lại anh yêu em Cô bé băng tuyết thật khó nhường Anh không sợ những ngày mùa hạ Anh cũng chẳng sợ đầy gió xương Anh chỉ sợ nếu mai anh đi Chắc ai lo cho anh nửa chặng đường Ngồi bên nhau hát vu vơ Viết lại tiểu thuyết trong trang vở Hay những quyển tập Em đang học chắc có lẽ Kỉ niệm em than thở Sau những chuỗi ngày mình chung đôi Cùng nắm tay nhau đi giữa biển trời Khung ảnh mở rộng Ngày càng xa xôi Khi ở bên em chẳng phiền nổi Em luôn tuyệt đẹp Đẹp cả tâm hồn và con người Với những lời nói em nói cả ngày Mà em nói hoài chẳng mòn lưỡi Ở bên anh em dịu dàng Thấm đậm mối tình hai chúng ta Khi em buồn cảm thấy mệt mỏi Hãy dựa vai anh đẩy chúng ra Nếu nỗi buồn càng ngày chồng chất Hãy ôm chặt anh sau nỗi sợ Và hãy hét to với anh rằng là Chẳng sợ việc gì khi em ngồi nhớ Nếu tim anh em cắt làm hai Hãy giữ lấy một phần còn lại Ai biết đâu sau này lu mờ Hình ảnh đối diện Em biết còn ai Em đừng sợ cảm giác cô đơn Bởi khi trời lạnh khi gió đổi chiều Hay những cơn gió ào ạt lại tới Thổi hết mây đi em mới chịu Anh lại thích cơn mưa nhẹ nhàng Ngồi với em cảm thấy ấm áp Anh lại đua với các công việc Từ sáng đến tối Cảm thấy tấp nập Anh quên sạc pin cho điện thoại Vì đêm tối anh hay chơi game Mệt mỏi cả ngày anh vẫn chưa đủ Giờ đêm tối mệt mỏi với em Anh luôn thích ánh nắng hoàng hôn Bởi vì mỗi sáng nhiều đường tương lai Và thích nhất buổi làm việc cuối Là ngày chủ nhật Đến hướng chương hai Anh không vạm vỡ Mỗi khi đi một chiều Chẳng cần xi nhan Mỗi khi xin phép Vì đối diện là kẻ đối diện Luôn luôn chật hẹp Không tin em hãy nhìn xem Có lẽ là những câu chuyện Có lẽ là nó bắt đầu Đi giữ cổng trời Sau này đến cuối Còn đi tiếp không Hay em vu vơ Như những bài nhạc không lời Nhà mình chẳng cần to Chỉ cần nó nhỏ Nhưng đầy tình thương Mấy con cún đang chờ trước cổng Mỗi khi về nhà Thấy người mình thương Anh luôn vui vẻ với mọi người Và luôn thích làm gì mà mình muốn Anh yêu duy nhất Chỉ một người và chấp hết Bao nhiêu tình huống Hãy giữ câu ca anh đang viết Vì nó sau đậm chẳng bao nhiêu Dù anh ích kỉ chẳng nói ra nhiều Chẳng hạn người ngoài làm sao hiểu Mảng tình yêu mình càng trải rộng Như quyển truyện tranh anh hay đọc Anh rất sợ một điều gì đó Hay anh đang sợ cô ấy khóc Anh không tin vào tình yêu Nhưng anh chỉ tin vào yên bình Anh chỉ yêu em mà thôi Người con gái trong tim mình
Mong cậu sẽ luôn an bình và đến bên tôi tới già tuy nhiên cậu là một con người ko bt quan tâm nhưng cậu cho tôi cảm giác an toàn chịu hết trách nhiệm tôi yêu cậu phong ☺️❤️
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa ,thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị, trấn xa Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gỏng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc, tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Lại một bài hát anh dành cho em Viết vào một ngày đẹp nhất Nhìn ra ngoài ô cửa Bầy chim vẫn đang tròn giấc Thêm một chút trọn vẹn Thêm cả những ngày bên em Mớ cảm xúc hỗn độn Với một chút cồn lên men Anh viết bài hát này, sáng tác này Không phải để một ai khác nghe Những ngày thiếu vắng em trong đời Đã khiến trái tim anh áp se Nếu như thiếu nhi Anh và đứa trẻ chẳng khác đâu Anh thích được đi xe máy Vì chính lúc đó Ta mới ngồi sát nhau Anh nhớ như mình còn khổ Làm ăn nhiều khi bị lỗ Mua ly trà sữa Gọi bánh mì chia đôi một ổ Đêm trong căn phòng trọ Ăn chung một hộp xôi Tựa vai anh nói nhỏ Giờ đã xem nhau như một đôi Và và em đẹp hơn cả ánh dương Là cô dâu em bước lên thánh đường Mở cửa ra để anh nhìn thấy em Niềm hạnh phúc trong đời anh có được Nếu như có một ngày nào đó Anh bước đến cầm tay nói yêu Con tim này nguyện đắm say Và em chỉ muốn nói Nói với anh rằng Cuộc sống vốn lắm những thăng trầm Nhưng anh đừng lo Cơn giông dù to Cơm canh thịt kho Và em vẫn chờ anh Dù mình không lớn lên cùng thành phố Nhưng mà định mệnh Cho anh được gặp em Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất Nơi mà dấu chân anh được đặt lên Dù thế nào đi nữa Thì anh vẫn muốn là mình cùng Được nắm đôi bàn tay em Và nhìn về phía xa nghìn trùng Anh muốn được ôm em Trao nụ hôn thân quen Lên hai bên tóc Anh đã có quá nhiều lần sai Làm bao nhiêu đêm em khóc Nếu buồn quá thì làm vài chai Đưa lên môi ta nốc Mấy cô em kia anh xin block Vì em luôn luôn là người xinh nhất Oh có nhiều cạm bẫy Mà anh biết là mình phải cần nhau Em là mở bài Anh sẽ là cái kết của phần sau Quá nhiều cách cảm Thì mới biết mình có thần giao Nói về tình yêu thì anh không cần Phải đợi tới lần sau Ước mơ của anh Không phải vài ba tỷ Mà là hai bốn tiếng bên em Đã là một ngày xa xỉ Và em à Hãy lại đây gần bên anh Con tim này là thành phố Và em là ánh đèn trung tâm
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng... Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn 1 mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm, Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không? Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên Và em Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
Mưa lại rơi và những kỉ niệm ngày đó vẫn hiện về đầy đủ Nắm tay e bước qua cung đường nụ cười trên môi như ngày cũ Dưới tán cây là những câu hát mặc kệ ngoài trời đang nắng cháy Là ngày bình thường anh mặc sơ mi còn e thì váy trắng Ta yêu nhau và năm 17 đó mang thật nhiều những màu sắc Mộng mơ chất đầy tương lai sau này là khi cả 2 nhìn vào mắt Chút ngây thơ và sự vô nghĩ làm cho tình mình thêm thắt chặt Tưởng rằng hạnh phúc dài lâu nhưng ai biết đâu là bước ngoặc Mọi thứ bắt đầu thay đổi cho ta biết đến cái giá của trưởng thành Áp lực cuộc sống khiến ta nhận ra, mọi thứ đâu dễ dàng Thay vì cố gắng cùng nhau thì ta lại chọn việc từ bỏ Mối tình 17 đẹp nhất cuộc đời và ta mất nhau kế từ đó Ánh hoàng hôn vốn dĩ rất đẹp nhưng sự hiện diện thì quá ngắn Cũng như chuyện mình ngọt ngào lúc đầu nhưng cái kết thì quả đắng Chút kí ức vẫn còn là thứ gì đó tồn tại đến mai sau Liệu em có nhớ về nó còn anh thì chắc là không dễ phai đâu.
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim Em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không lí do nào đã khiến em cùng người đó Gặp mặt rồi vội yêu Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng Đông tới ghé nhắn anh rằng Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm Cũng chính là lúc ôm em thật chặt Băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến Chỉ là giấc mơ quá êm đềm Trọn vẹn một vòng tay dịu êm Rồi cứ mơ mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi Bài hát cất lên về thu Hà Nội sẽ theo cùng em Nhưng cùng hình bóng mới
ở trong lòng anh là những điều thật nặng triễu. Anh im lặng, anh không nói liệu có hiểu không em không hiểu nên phải nghĩ một chút xíu Anh miệt mài, anh cố gắng giữ mãi trong lòng có con thuyền quay về bờ nhìn sơ sát có trái tim trông lạnh lặng, nhưng thật ra nát có nhiều người nhìn không hiểu, nên không quan tâm lòng đâu lắm, mà không nhói hơn con dao đâm Trách ai ngu dốt trách ai dại khờ tưởng mình khôn lớn nhưng thật không ngờ tưởng chiều có nắng, nhưng thật ra mưa tưởng em đã hiểu nhưng thật ra chưa Anh đã tìm câu trả lời nhưng mà không có anh muốn thả cao cánh diều nhưng trời không gió anh đã lê đôi chân bé bước cả ngàn cây không cần tiền , không cần tình vậy cần gì đây
mưa lại rơi và những kỉ niệm ngày đó vẫn hiện về đầy đủ nắm tay em bước qua cung đường nụ cười trên môi như ngày cũ Dưới tán cây là những câu hát mặc kệ ngoài trời đang nắng cháy Là ngày bình thường g mặc sơ mi còn e thì váy trắng Ta yêu nhau và năm 17 đó mang thật nhiều những màu sắc Mộng mơ chất đầy tương lai sao này là khi cả 2 nhìn vào mắt Chút ngây thơ và sự vô nghĩ làm cho tình yêu mình thắc chặt Tưởng rằng hạnh phúc dài lâu nhưng ai biết đầu là bước ngoặc Mọi thứ bắt đầu thay đổi cho ta biết đến cái giá của trưởng thành Áp lực cuộc sống khiến ta nhận ra mọi thứ đâu dễ dàng Thay vì cố gắng cùng nhau thì ta lại chọn việc từ bỏ Mối tình 17 đẹp nhất cuộc đời và ta mất nhau kết từ đó Ánh hồn hôn vốn dĩ rất đẹp nhưng sự hiện diện thì quá ngắn Cũng như chuyện mình ngọt ngào lúc đầu nhưng cái kết thì quá đắng Chút kí ức vẫn còn là thứ gì đó tồn tại đến mai sau Liệu e có nhớ về nó còn a thì chắc la không dễ phai đâu ( nguồn: trương sang)
Nhắm mắt mình lại đưa tay anh nắm diều em đi qua con phố đông Anh đã xuất hiện trước mặt em và để cho em khỏi trông ngóng Giữ em thật chặt như là giữ giấc mơ ngày đầu tiên Anh sẽ ở lại yêu em thật lâu kéo em ra khỏi những muộn phiền Anh không hứa là bản thân mình sẽ yêu em đến trọn đời suốt kiếp Nhưng mà tất cả những gì anh làm chứng minh tình yêu anh bất diệt Tuổi 20 giành cho em với những hi vọng thật lấp lánh Anh mong một ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh Vẫn là anh là bờ vai cho em tựa mỗi khi buồn Trên đỉnh đồi ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi phía sau xe Ôm thật chặt em hỏi anh liệu anh có tin vào tình duyên? Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cái cách thật bình yên 2 tâm hồn 1 giấc mơ đẹp như ánh sao đêm. Bản tình ca anh viết tặng em tựa như mùa thu êm đềm . COVER lại
Em dù có lớn đến đâu thì cũng là cô bé của anh thôi Cũng được anh vuốt mái tóc mà lúc mệt thì môi kề môi Em mãi mãi là cô bé của riêng anh bên anh suốt đời Em hứa mãi yêu anh nhé có chuyện gì thì em cũng đừng có rời Mấy mươi năm trôi qua khổ lắm chỉ cần mãi bên nhau Miệng luôn tươi cười em nhé cười cho đến khi ta bạc đầu Em vẫn hay thường hỏi sao anh gọi em là cô bé Vì tính em thì hay hờn dỗi anh không chìu thì em khác nhè Aw em mà khóc thì anh sẽ dỗ anh nhớ lúc xưa cực khổ anh cưa em mãi thì em mới đổ Nên có em anh trân trọng anh yêu em hơn cả chính mình Alo em ơi ngồi lại với anh hai đứa mình chụp chung tấm hình Anh sẽ đưa em đi thật xa đưa em qua mọi buồn bã Đưa em đi qua mọi phong ba đưa em đến chân trời mới
Tôi yêu cô ấy năm lớp 9. Cô ấy tên lương kiều quế trân. Đó là mối tình đẹp nhất và cũng là đình đầu của tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy.
Anh có tin gì đó vào tình yêu Em chỉ muốn bên anh Theo một cách giản dị và bình Yên Nếu anh muốn Mình có thể vào trên cánh đồng hoa Nhưng chẳng thể nào biết nổi Khi nào anh mới hiểu được lòng ta Trên bầu trời đám mây trắng Với nắng đã ngã vàng Yêu anh là một khu xóm Thì tình yêu của em có cả làng Mà thêm nữa chẳng một ai có thể nào lấn át Tình yêu mà đến bằng hạt Thì của em nhiều hơn cả tấn cát Nắng đã ngã vàng trả lại màu nắng xanh Em không chắc sẽ vui nổi nếu ngày nào để vắng anh Vì yêu anh em xem như là chuyện thường Nhật Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối Và thêm vào đó là những lời đường mật
Kể từ khi anh gặp được cô ta Em biết tình mình rồi sẽ lại xa Tình yêu của anh giờ đã cạn Những sai lầm đẩy ta giới hạn Muốn quên đi những lời anh nói Những kĩ niệm về anh ùa về trong cơn say Những lời thề non hẹn biển Là những lúc em cạn ly trong đêm tối Anh tìm đến em khi trời đông lạnh Thứ em nhận được là những cảm xúc hiêu quạnh Nếu mất anh ngày đó là hiện thực Thì em xin ngủ mãi ở trong giấc mơ Làm sao quên được tháng ngày năm đó Đôi mắt hiền nụ cười ngay thơ Em nói quên anh dễ nhưng trong tim thì rất khó Anh bảo em là người duy nhất anh gọi bằng bé cưng Nhưng sao anh làm 2 dòng lệ rưng rưng Thay vì là cô ta Em muốn có những cái ôm đó Nhưng khác với nhau 1 điều là Em chỉ được anh hôn gió
xin âu lo đừng về ngang đây xin ưu tư nhẹ tựa mây bay xin ta vai kề vai đi hết kiếp này mình sống trọn tựa giây phút khi con tim còn đang rực cháy khi hai đứa vẫn xanh mái đầu khi câu ca vẹn nguyên như phút ban đầu mình sống là để yêu nhau chẳng gì khiến ta thôi mộng mơ trời xanh lắm xanh như bài thơ một ngày nếu bão giông về đây mây mù giăng chẳng nhìn ra lối đừng lo có em ở đằng sau dù năm tháng đưa ta đến đâu dù cho đến một ngày trái đất ngừng quay thì em vẫn luôn ở đây beat : ghé qua
Đây là 1 bài rap, anh đã viết,vào chìu mưa rào Ngày hôm đó, anh chết lặng khi thấy em vẫy tay chào Cảm ơn vì em đã đến và thay đổi cuộc đời của anh Dù có buồn hay là vui lúc nào em cũng ở cạnh Anh cảm thấy mình thật mai mắn Khi thanh xuân anh gặp đươc em Mong sau này anh có tất cả và trong đó có luôn cả em Tình yêu của anh đơn giãn nó võn vẹn trong vài câu ca Không cần biết tương lai thế nào nhưng hiện tại em là tất cả Anh không hứa đến chuyện sang giàu anh không đến chuyện mai sau Chỉ mong mình luôn vui vẻ luôn hạnh phúc khi ở cạnh nhau Hạnh phúc đến bên anh từ những điều đơn thuần là cùng em mình ngồi trên xe minh đi dạo vào ngày cuối tuần Anh không biết quá khứ chúng ta từng thương ai Nhưng hiện tại em là tất cả và là tương lai Trên con đường mà ta đi em mõi chân quá thôi thì không cần đi nữa để anh cõng em nha
Dù mình không lớn lên cùng thành phố Nhưng mà định mệnh Cho anh được gặp em Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất Nơi mà dấu chân anh được đặt lên Dù thế nào đi nữa Thì anh vẫn muốn là mình cùng Được nắm đôi bàn tay em Và nhìn về phía xa nghìn trùng Anh muốn được ôm em Trao nụ hôn thân quen Lên hai bên tóc Anh đã có quá nhiều lần sai Làm bao nhiêu đêm em khóc Nếu buồn quá thì làm vài chai Đưa lên môi ta nốc Mấy cô em kia anh xin block Vì em luôn luôn là người xinh nhất Oh có nhiều cạm bẫy Mà anh biết là mình phải cần nhau Em là mở bài Anh sẽ là cái kết của phần sau Quá nhiều cách cảm Thì mới biết mình có thần giao Nói về tình yêu thì anh không cần Phải đợi tới lần sau Ước mơ của anh Không phải vài ba tỷ Mà là hai bốn tiếng bên em Đã là một ngày xa xỉ Và em à Hãy lại đây gần bên anh Con tim này là thành phố Và em là ánh đèn trung tâm
Bao lâu rồi ta chưa đc ngồi nơi chốnn bình yên Xem lại thước phim của cả cuộc đời mình k nổi chuyện tình duyên Chắc có lẽ là do mình , thân tàn và hoang dại Đồi cỏ xanh
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn 1 mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm, Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không? Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên Và em Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng? Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu! Một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu? Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng như chết lặng Đông tới ghé nhắn anh rằng Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong Một buổi chiều mưa vắng, yeah Nỗi nhớ e như một căn bệnh ko đc chạy chữa Con tim a như quả chín rụng đang bị mục rữa Người ta hỏi anh tại sao phải mang khổ quá nhiều Vì e là chất kích thích còn a thì đã lỡ chơi quá liều Tâm hồn e đẹp như một rừng trong xanh Phải làm sao để e hoà quyện trong a Phúc Du có cửa nhưng lại ko có chìa khoá E yên tâm a là trộm a sẽ đột nhập vào nhà Thiếu vắng e đối với a lúc nào cũng cảm thấy buồn bực Chờ tin nhắn từ phía e còn lâu hơn cả chờ nhật thực Người ta bảo a như một kẻ ngu sao cứ đơn phương e Đúng a chỉ muốn trở thành một kẻ khờ dại khi bên e A đã cố lắng nghe với tất cả tâm hồn Nhưng vẫn chưa nghe thấy giá lạnh nơi e Mang nỗi đau với tất cả thương tổn Để mình a gánh vác qua đêm đen ..... Ta vẫn chờ e dưới góc phố màn đêm đen Vô tình ta chạm mặt nhau sao e vờ như ko quen A cũng chỉ biết im lặng ngắm nhìn e qua cửa sổ A như cây già trong cơn bão e ko cưa a tự đổ Đc thấy gương mặt e chỉ trong thoáng chốc Ko phải trúng một viên đạn nhưng tại sao a vẫn knock
Anh dành cả tuổii thanh xuân Để viết lên bản tình ca Anh đưa tâm hồn vào nhạc Hồi tưởng đoạn đương mình qua Thanh xuân của anh gói gọn Là có em ở trong đời Nên vì thế anh mang cảm xúc Viết trên nhạc beat không lời Và hỡi em.... Này cô gái luôn khiến bờ môi anh cười Ở bên anh dù có khó khăn Thì em đừng vội thay người Anh biết chắc tình thương của anh Trao em là mãi không phai Yêu em là anh đấy thôi Và sẽ mãi mãi không ai Và đưa tay anh nắm Mình đi tới cuối chân trời Nếu có vài lần cãi nhau Thì anh sẽ mãi vâng lời Nếu mệt mỏi hay buồn tủi Thì cứ tựa vào vai anh Anh không hứa là sẽ hết buồn Nhưng rồi cũng sẽ phai nhanh Nụ hôn của em êm ái Như ánh mặt trời nắng vàng Mình cùng nhau dạo phố Ngân nga cùng vài tiếng đàn Ba cái trò con nít Nghĩ đến là cứ thầm cười Thời thanh xuân của em anh hứa Mãi mãi không trao nhầm người Anh yêu em Này coi bé tính cách ngang bướng của anh Yêu em như lá với cây Bên nhau rồi cùng tủa xanh Hạnh phúc đơn giản là khi Cả 2 đều cố đâm chồi Chợt ..... Bổng nhận ra Anh biết mình đã yêu rồi Nếu có ai hỏi về tình yêu Chúng ta hiện nay thế nào Anh trả lời là Anh Thương Em Tận sâu ở trong tế bào Kể em nghe những chuyện đã qua Thì thầm ở mãi trong đêm Và cuối cùng... Tất cả Mọi chuyện anh nói là anh mãi thương emm
Từ sau một mùa thu tàn cô đơn buồn rơi theo ngày nắng nhạt Hạnh phúc sợ chàng cô độc hay đứng đầu ngõ nên nó chẳng ngang Ủ rũ và u hoài tâm hồn chàng trai lạnh như viên đá Yêu thương nó là vết phấn mờ dù cho gò đậm cũng bị bôi ra Ta nhặt viên phấn rơi như từng đặt niềm tin lên một lời hứa Rồi ngẫm và thấy buồn phấn vỡ vì ai quên chốn đợi xưa Úp mặt vào quá khứ, thời gian trôi nhanh như cái lật tay Có là một phần kỉ niệm nhìn lá rơi chiều mới thấy thật hay. Cái ngày, ba năm trước trong một chiều gió khẽ vuốt tóc em Tôi đem cái nhìn thơ thẩn làm dấu mở đầu nỗi nhớ trong đêm Đôi mắt buồn, bên cửa sổ, như thể cô dấu đi một người thương Thói quen khoanh tay của nàng đã dần giết chết những nụ cười vương Lấy chữ bạn làm font nền rồi tôi bước vào đời cô Vì bài hát cũ cô thích mang một nỗi niềm cần dời chỗ Tôi kể những câu chuyện cười rồi lắng nghe người chia sẻ nỗi đau Đôi lúc lạc nhịp phía trời muốn bỏ chữ bạn cất lên một câu. Mặt trời cứ mọc rồi lặng tựa ai duy trì một nỗi trống vắng Đôi mắt hướng phía chỗ ngồi hai chiếc bóng nắng vẫn mãi chia đôi Mỗi khi lượm nhặt niềm vui vẫn cố bình phương đượng đưa nàng lấy Còn có lúc em thinh lặng tôi lại phải làm bài toán chia hay Ngày hạnh phúc, lúc bên em, chỉ cần khiêm tốn qua cái trộm nhìn Dù biết cái kết không đẹp nhưng hy vọng cố ép ta phải không tin Nụ cười em, động lực chính, giúp tôi đi qua những khoảnh khắc buồn Ngày buôn ấm áp nhưng viên đá lạnh buốt Dưới hình hài em
Vẫn chiếc xe gắn máy ta thay nhau lái trên mọi nẻo đường Anh quay sang trái nhìn vào gương hậu một người trước đó anh thầm thương Người anh tin tưởng và yêu một cách đầy bình thường Không quá long bong cũng chẳng cầu kì vì đơn giản chỉ vì chữ thương Anh cảm ơn em vì đã chọn anh giữa bao nhiêu người con trai khác Dù anh chẳng tốt bằng họ nhưng sẽ không để trái tim em tan nát Anh biết rằng em đã trãi qua biết bao nỗi đau về tình duyên Khiến em suy nghĩ về một hạnh phúc đánh đổi bao nhiêu sự bình yên Em ơi thanh xuân ngắn ngủi ta sống trên đời chỉ có một lần Anh sẽ trân trọng những gì anh có để mai sau chẳng phải hối hận Anh nhớ lần đó
Nhắm mắt mình lại đưa tay anh nắm dìu em đi qua con phố đông. Anh đã xuất hiện trước mặt em và để cho em khỏi trong ngóng. Giữ em thật chật như là giữ giấc mơ ngày đầu tiên. Anh sẽ ở lại yêu em thật lâu kéo em ra khỏi những muộn phiền. Anh không hứa là bản thân mình sẽ yêu em đến trọn đời suốt kiếp. Nhưng mà tất thẩy những điều anh làm chứng minh tình yêu anh bất diệt. Tuổi 20 dành cho em với những hi vọng thật lấp lánh Anh mong 1 ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh. Vẫn là anh là bờ vai cho em tựa mỗi khi buồn. Trên đỉnh đồi ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống. Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe. Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi phía sau xe. Ôm thật chặt em hỏi anh liệu anh có tin vào tình duyên. Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cái cách thật bình yên. Hai tâm hồn một giấc mơ chung về nơi nào đó xa xôi. Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn, anh chọn em đó hoa khôi! Cre:chu3isme
Ghé qua Anh có tin gì đó về tình duyên Em chỉ muốn bên anh theo một cách giản dị và bình yên. Nếu a muốn mình có thể dạo trên cánh đồng hoa. Nhưng chẳng thể biết nổi khi nào anh mới hiểu tấm lòng ta. Trên bầu trời đám mây trắng Với nắng đã ngã vàng. Yêu anh là một khu xóm Thì tình yêu của em có cả làng Mà thêm nữa chẳng một ai có thể nào lấn át. Tình yêu mà đến bằng hạt Thì của e còn nhiều hơn cả tấn cát. Nắng ngã vàng trả lại màu nắng xanh Em kh chắc sẽ vui Nếu một ngày nào đó mà vắng anh. Việc yêu anh, em xem như là chuyện thường nhật. Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối Và thêm vào đó là những lời đường mật.
cảm ơn vì đã đến, khoảng thời gian kh dài cũng kh ngắn, nhờ nó mà e mới biết được khoảnh tg mình yêu thương nhau như thế nào, nhưng hẹn anh vào lúc mình đủ tg và đủ trưởng thành dành cho nhau nhé, em sẽ đợi 💕
Bây giờ mùa hè lại tới chưa gì đã một năm tôi nhớ chàng trai năm ấy mỗi khi tôi giận dỗi anh ấy luôn luôn mang nụ cười tới cho tôi bây giờ chàng trai ấy đâu rồi😔
Anh lại muốn đưa em đi thật xa về nơi bình yên Anh sẽ không bao giờ quan tâm về chuyện người ta gọi tình duyên Anh sẽ không tin lời họ đang nói với anh là chiều sâu Anh chỉ cần ngồi ở đây và anh nhớ về buổi chiều Ngày mai chúng mình bên nhau, là một ngày đầy mưa nắng Ngày mai tất nhiên là anh đánh bài nhưng mà hôm nay vẫn chưa thắng Có ngày mưa lắm, ngày mưa xong có ngày chứa đầy nắng cháy Và anh sẽ uống ly cà phê này, cho dù có đắng mấy Cho dù là ngày mai anh vẫn có thể gặp em trên đường quen lối về Anh yêu em là cách mà anh vẫn thường hay nói thế Có khi mà anh đã ngã lưng ra cả ghế dựa Bây giờ anh sẽ đặt hình bóng em ngay ghế tựa Anh sẽ đặt cho em cả đề bài hay là danh vọng Anh sẽ tô điểm cho bức tranh tình thành tranh đồng Anh sẽ để cho tặng cho em một vài cành thông Bây giờ anh hỏi liệu rằng em có bằng lòng Về làm vợ anh nhé x2, về với anh cô bé, anh sẽ hát cô nghe. Có nhiều khi a lại muốn quay về lối e Có nhiều khi những buổi chiều giờ đã tối đen Nhiều khi a muốn nói a yêu e nhiều biết mấy A không quan trọng những điều dù cho thời tiết bấy Bây giờ mình cứ rap dù khi mình hát nhãm Nhưng mà a biết a yêu e không bao giờ ác cảm Nhiều khi mà a đã dành cho trái tim còn lắng đọng Nhiều khi đã uống quá nhiều khiến cho anh đắng họng Nhiều khi a muốn chìm vào trong làn mây trời Em à hôm nay a có em ở đây rồi Chúng ta xen vào nhau vào một buổi chiều đầy mưa nắng A biết là e sẽ khen a thơm dù là chưa tắm A biết là ngày mai e sẽ nằm bên bờ vai Và tình cảm của chúng ta sẽ không thể mờ phai E ơi hãy nói cho a nghe đi nà Những điều mà trong tâm hồn em luôn nghỉ thấu Sao hôm nay a đi trước e đi sau. Chúng ta sẽ cùng bước dù là bên cạnh nhau. Dù trái tim a quạnh đau nhưng mà a vẫn còn yêu em. Hãy nói cho a nghe chuyện tình yêu là gì Không phải là chuyện tình yêu là chuyện cổ tích đâu Bởi vì a đang nói cho e nghe những điều bổ ích lâu Có nhiều khi anh đi ngang và anh lại huýt sáo Anh đã nói cho e nghe a muốn nấu cho em ít cháo Anh muốn nấu cho em ăn một bữa cơm no nê Bây giờ tình yêu trong a thật sự nó to ghê Có khi a ngồi có khi a muốn nằm ngủ Nhưng mà nếu như trường hợp a sẽ nhốt e vào gầm tủ A sẽ cho e biết rằng bản thân a là ai A là người con trai có sai thì a sẽ làm lại A là thằng đàn ông sống với lương tâm, ngay thẳng Dù a có vết thương ngay cẳng Nhưng mà a vẫn không mơ về những điều may mắn A sẽ làm nên cả lâu đài từ bàn tay trắng Nói cho a nghe đi điếu thuốc lá làm cho a mờ phổi Bây giờ tất nhiên a không bao giờ muốn mình chết thôi Dù ngày mai chết đó nhưng mà a sẽ luôn có e Có e là giống như bầu trời có ngày và có đêm Nói cho a nghe đi những điều nằm trong tâm hồn em Nói cho a nghe đi những điều mà a đã sâu vào trong lòng em Nói a nghe đi những điều mà a thấy nằm phía sau trong lòng đen Nói a cho a nghe đi hết những điều mà a sẽ không phải là chồng e Nhưng mà một ngày nào đó a lại quay về nơi đây Cái nơi sever 3h khuya và a vẫn ngồi và phơi bày A sẽ nói cho e nghe hết những điều mà trong tâm hồn cả lí trí E à những hạt mưa bây giờ ngoài trời vẫn li ti Nhưng mà a sẽ thả cơn mưa này vào lòng e A sẽ cho hết những muộn phiền đi vào tròng đen A sẽ một ngày nào nó a sẽ thở ra làn khói trời Nhưng mà lúc đó là tim của a sẽ không đau nhói rồi Trời ơi ! Tại sao a lại chọn cách yêu em Nếu như chúng ta gần nhau không biết bao nhiêu đêm Dù là có ánh đèn chiếu thẳng vào trong mắt a Nhưng mà e biết không a ngồi giữa đất lạnh Và a lại nhớ e, trong từng lời ca hát. Uhm. Đây là một lời ca hát , nhưng mà a vẫn cố gắng nói cho nó hết beat đi. Sau đó là a, e ơi e biết gì, dù là sẽ k còn quen biết nhau. 2 chúng ta sẽ đi với nhau, thật dài lâu. Dù là ngày sau dù ngày mai dù là bóng đêm. Nhưng nếu chúng ta sẽ không bao giờ được sống thêm.
Chúng ta sẽ yêu Nhưng đáng tiếc là ai khác Không phải nhìn nhau nữa đâu Duyên tình ta giờ phai nhạt Nơi cánh chim ùa về Nơi nỗi đau gần kề Chẳng đi cùng lề Vì thế như thằng hề Kệ cuộc đời này trôi cứ như áng mây Ngày bay đến nơi đó đây Xây giấc mơ với nhau Mà đau lắm em có hay! Thương thân ai bờ vai ngày xưa yêu thương
Rời khỏi kiếp tiên thần Ta quyết làm yêu tinh để tìm lại mối duyên thầm Trước là thiên binh nàng lại giỏi tiên Cầm Nhưng mà chốn thiên linh Không dành cho lối duyên ngầm Nàng là lương y Chữa lành bệnh tương tư Ta mất cả lương tri khi gần nàng đó nương tử Cũng chẳng giấu gì ta đã viết cả tâm tư Kể về một người con gái Trở thành một câu chuyện bất tử Vứt lấy giang sơn và ta ví như họa Ta đổi lấy nụ cười nàng cứ tựa như hoa Bỗng thấy nhói tim nàng có phải cây trâm lạ Tự phát sáng như sá lợi tử Giúp ta bỏ cả tâm tà Tại sao ngập ngừng trước giọt lệ giai nhân Ta quyết chiến thiên địa nếu duyên này ai ngăn Nàng vẫn độc đinh ta cũng là trai tân Kết đôi sinh ra hài tử đặt tên là Khai Tâm
Kết quả chính Cho bao nhiêu yêu thương nay bay xa Hoen đôi mi khi thu đưa em qua Đã từng ngọt ngào giờ nhận đắng cay vì anh Huh oh Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió Vương trên mi ai lá rụng con phố nhỏ (Vương đâu đây chút hương hoa sữa) Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa đó hoh yeah Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen Trong bao nhiêu ngu ngơ vu vơ mùa lá vắng Thật nhẹ nhàng dù mùa thu không còn yêu anh nữa yeah Đã từ rất lâu rồi Trong anh định nghĩa hai tiếng yêu thương Anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em Mùa thu đó anh có em oh Vậy cớ sao giờ hơn một năm trôi qua Người đã khác xa thật nhiều Anh nghe tiếng lá rơi không còn êm nữa Và mùa thu đến anh không còn em nữa Có lẽ nào em vội quên đi Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào em buông anh đi xa mất Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Anh mất em rồi Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim Em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không lí do nào đã khiến em cùng người đó Gặp mặt rồi vội yêu Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng Đông tới ghé nhắn anh rằng Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng Lê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật nhiều (thật nhiều) Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt nhòa (vì ai) Đành ôm bờ vai lạnh cuối thu (cuối thu yeh) Cho anh thêm ngậm ngùi (vì anh) Và cho bao nhiêu yêu thương vút bay Cho bao nhiêu yêu thương mãi xa (mãi xa) Xa cuối tận chân trời Có lẽ nào em vội quên đi Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào em buông anh đi xa mất Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Và anh đã mất em rồi Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm Cũng chính là lúc ôm em thật chặt Băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến Chỉ là giấc mơ quá êm đềm Trọn vẹn một vòng tay dịu êm Rồi cứ mơ mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi Bài hát cất lên về thu Hà Nội sẽ theo cùng em Nhưng cùng hình bóng mới và có lẽ nào Và có lẽ nào Có lẽ nào em vội quên đi (có lẽ có lẽ nào) Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi (có lẽ có lẽ nào) Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào em buông anh đi xa mất (có lẽ có lẽ nào) Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất (có lẽ có lẽ nào) Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ Anh mất em rồi Có lẽ nào em vội quên đi (có lẽ có lẽ nào) Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi (có lẽ có lẽ nào) Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em Có lẽ nào em buông anh đi xa mất (có lẽ có lẽ nào) Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất (có lẽ có lẽ nào yeh) Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ (Chỉ là một giấc mơ) Anh mất em rồi
Xa xăm cuối trời sao dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối.. Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối.. Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây.. Một chút kỉ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẻ ngón tay.. Từ lúc nào a đã thôi ko mún chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn.. Em bận với những tiêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son.. A vẫn một mình..vẫn thường ghé sang bưu điện... Hay tới thư viện để tìm lại những hình anh trong anh còn lưu niệm.. Rồi đã lâu ko được nghe em nói e đang cảm thấy thật tệ tối nay.. Anh vội gác lại những công việc e ở âu a tới ngay.. Anh ngồi lại sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián.. Ngoài ô cửa mưa lăng thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng.. Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông.. Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa ko.. Tưởng như sương rới mãi trên lối ai về phố nghiêng. Anh nhớ em và cứ vui mà xem như ta đã từng có duyên..
em dù có lớn đến đâu thì cũng chỉ là cô bé của anh thôi cũng được vuốt mái tóc mà lúc mệt thì môi kề môi em mãi mãi là cô bé của riêng anh bên anh suốt đời em hứa mãi yêu anh nhé có chuyện gì thì em cũng đừng có rời mấy mươi năm trôi qua khổ lắm chỉ cần mãi bên nhau miệng luôn tươi cười em nhé cười cho dến khi ta bạc đầu em vẫn hay thường hỏi sao anh gọi em là cô bé vì tính em thì hay hờn dỗi anh không chiều thì em khóc nhè aww em mà khóc thì anh sẽ dỗ anh nhớ lúc xưa cực khổ anh cưa em mãi thì em mới đỗ nên có em anh trân trọng anh yêu em hơn cả chính mình alo em ơi lại ngồi với anh 2 đứa mình chụp chung tấp hình yoo anh sẽ đưa em đi thật xa đưa em qua mọi buồn bã đưa em đi qua mọi phong ba đưa em đến chân trời mới ui thoyy thoáng cái đã 60 năm cuộc đời
Những bài nhạc ta thường nghe giờ đã có thay lời tình cảm em trao đi mất ngậm ngùi theo gió mây trời đánh đổi ngàn sự cố chấp, em cất bước anh vẫn chờ lá thư trao cho gió ấm, nhẹ nhàng trôi nhanh hưng hờ anh biết được trái tim em thì đó là không dễ dàng yêu sau cùng đánh đổi nổi nhớ, điều đó anh không thể làm
chúng ta của hiện tại em dành cả thanh xuân cho anh anh dành cả thanh xuân cho em chúng ta dành cả thanh xuân cho nhau mà hề nghĩ suy gặp nhau là duyên phận xa nhau cũng là hai từ duyên phận chẳng ai biết trước tương lai sau này dù sau này có nhau hay không thể bên nhau cũng đừng quên rằng chúng ta đã dành tất cả những điều tuyệt vời nhất cho nhau thương em!!!
Nhắm mắt mình lại đưa tay em nắm dìu a đi qua con phố đông Anh đã xuất hiện trước mặt em và để em khỏi trong ngóng Giữ a thật chặt, như là Giữ giấc mơ ngày đầu tiên Em sẽ ở lại yêu a thật lâu kéo a ra khỏi những muộn phiền E không hứa là bản thân mình sẽ yêu a đến trọn đời suốt kiếp Nhưng mà tất thảy những điều em làm chứng minh tình yêu Em bất diệt Tuổi 20 dành cho anh với những hi vọng thật lấp lánh Em mong một ngày nào đó Mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh Vẫn là e, là bờ vai cho a tựa mỗi khi buồn Trên đỉnh đồi,ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe Niềm vui lớn nhất của e đó chính là có a ngồi phía sau xe Ôm thật chặt, a hỏi e liệu có tin vào tình duyên Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng 1 cách thật bình yên 2 tâm hồn 1 giấc mơ chung về nơi nào đó xa xôi Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn e chọn a đó đoá hoa khôi
Tiếng thở dài a gửi vào gió Em còn nhớ tháng ngày đó không A gặp em giữa khoảng mênh mông Như là một giấc mơ mộng ngày tháng 5 đôi ta gặp gỡ Em kiến tui lạc vào mơ Làm cho tim tui thửng thờ Khi mà hàng đêm nhung nhớ Những lúc rảnh viết vài câu thơ Tặng em những lúc bơ vơ Hi vọng là em sẽ chờ Đến khi hai ta gặp gở tình này viết thành trang vỡ Vì 1Thời a đã lỡ mang Hết cả 1 khoản hành trình Mà ta đã yêu lãng mạng mọi chuyện đã là dĩ vãng Cũng xin em đừng thở than Quãng đường này đã là hữu hạn mọi chuyện cũng đã trái ngang Chỉ trách a quá vội vàng Tạo ra kết thúc phủ phàng Nhưng mà em cũng đừng nản thời gian ấy a quý hơn vàng Kỉ niệm nổi nhớ a mang A Cất nó vào bảo tàng ngày sao a lại bảo nàng Gian nan mới luyện được vàng Như cuộc tình mình chẳng hạn Tình này a gửi vào nhạc Để cỏi lòng sẽ không tan nát Yêu em không do trời phạt Mà sao nhớ mang mát Chỉ trách anh chưa đủ trưởng thành Nên giờ đành nhìn em bước vội Nếu lần này ko thể thành đôi Thì chờ lần nữa luân hồi Mong câu chuyện ko ở lưng đồi Trái tim sẽ thôi bồi hồi Vì em chẳng còn là của tôi Nhắc em nốt lần này thôi Thanh xuân này chất chứa hoài niệm Mà anh vẫn lun cứ tiềm Nổi niềm này a nhớ hết thảy Nhắm mắt lại a luôn nhìn tháy Yêu em yêu từ dạo ấy Như khoản trống mãi ko lấp đầy Nổi nhớ này cứ luôn đầy rảy làm gì để a quên đây Yêu thương chẳng thể quên ngay Khi nhung nhớ lần ấp đêm ngày Dằn vặt trong chín đêm nay Lm a chẳng muốn tỉnh dậy Đành gửi tình này vào mây Mong sao cho trời đưa đẩy Tới nơi a chẳng nhìn tháy Thôi thì 2 ta đành vậy Giữ lại mọi thứ đong đầy Để mai này mình còn gặp lại a không ngại lại chọn 1 lần Là em suốt đời mãi không ân hận mong em sẽ lại chấp nhận Ròi mai này kề cận gần nhau Cùng nhau bước tới cuối đời Để chẳng còn hối hận về sau Tình yêu giống như phép màu Cố cầu nguyện ròi sẽ hiện ra Nhưng mà cậu chuyện tình ta Chỉ là chuyện mà ta tự tình Cuộc sống giống như cực hình Khi anh tự làm cực mình Nhớ lại từng đoạn hành trình Mà lòng mình mãi chẳng đc yên Trái tim này chẳng còn nguyên Để luyên thuyên những chuyện năm ấy Dòng kỉ niệm những năm tháng đấy Sẽ cùng ta bước tiếp sau này Nếu Sau này mình còn lại gặp A sẽ ngồi lặp lại chuyện xưa Câu chuyện những tháng mưa Mà chắc em chẳng nhớ nửa Nhưng hồn anh vẫn luôn chất chứa Những kĩ niệm cùng với ngày xưa Tất cả do a chọn lựa Mà ko thể thêm 1 lần lựa chọn
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [PC:] Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia Thôi rồi Sao em đi vội? Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng [Tofu:] Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son Anh vẫn 1 mình Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm, nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không? Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên Và em Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Xin lỗi vì những cuộc điện thoại Đã làm phiền em với nửa kia Ɗưới góc phố lặng thinh Tiếng bước chân chậm chạp Lúc giữa khuуa Tất nhiên thì anh cũng như họ Ϲhọn buông bỏ để em thấу уên bình Ϲòn riêng phần anh Thì lại thầm trách mọi thứ Trái ngược với duуên tình, em! Lúc mình buồn nhìn trời và thở hắc Mưa tháng bảу là cơn buồn dào dạt Lẫn về tình уêu mà anh đã lỡ mất Hẳn ai cũng từng nếm phải Ϲảm giác trống trải Trong lòng mình em ha Ɲhư em cũng từng đau khổ vì họ rồi Lại thức trắng bao đêm qua Ɲếu ta có dịp ngồi lại Thì anh xin phép kể cho em nghe Ɓình уên của anh thì cũng giống như họ Là có em ngồi phía sau xe Là buộc phải cố lượm lặt được hết Ɲhững thứ trước kia đã xa mình Là em hồi đó haу là anh bâу giờ Ϲô đơn đứng giữa ngã ba tình Hoàng hôn tháng bảу chưa bao giờ Giết chết trái tim buồn bã đã cũ mềm Ɓầu trời đêm naу lại có mưa rơi Qua một ô cửa đã phủ rèm, em Anh còn chẳng dám khẳng định Mình đã nhớ về em bao nhiêu đêm Ɲhưng sau tất cả thì chỉ có Anh và anh tự buộc mình уêu em
Lyric : Anh có tin gì đó vào tình duyên ? Em chỉ muốn bên anh theo một cách giản dị và bình yên Nếu anh muốn mình có thể dạo trên cánh đồng hoa Nhưng chẳng thể hiểu nổi Chừng nào anh mới hiểu tấm lòng ta =(( Trên bầu trời đám mây trắng và nắng đã ngã vàng iu anh là 1 khu xóm Thì tình yêu em có cả làng Mà thêm nữa chẳng 1 ai Có thể nào lấn át ! Tình yêu mà đếm bằng hạt Thì của em nhiều hơn cả tấn cát :3 Nắng ngã vàng Trả lại màu nắng xanh Em không chắc sẽ vui nổi Nếu 1 ngày nào đó lại vắng anh Việc iu anh Em xem như là chuyện thường nhật Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối Và thêm vào đó là những lời đường mật🧸
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim Em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Ta đến với nhau như những kẻ tuy tầm thường nhưng điên loạn Chỉ ước ngày qua ngày và bên nhau đến niên vạn Hai kẻ bình thường nhảy múa cùng chạy đua khi trời mưa Cô ấy ngồi ôm chặt núp sau lưng để cùng đua Có chiếc áo mưa ở dưới cốp, nhưng thôi em không cần Nguyện làm hai kẻ bình thường khi chết cần chi thành thiên thần Chạy nhanh lên anh ơi, món ngon sắp đóng cửa Sắp chết đói đến nơi giờ này còn sợ trời mưa Ký ức thường vô định chợt xuất hiện rồi trốn đi Ký ức là đau buồn hay hạnh phúc cũng ướt mi Ký ức là khoảng lặng ta xa nhau không từ biệt Ký ức là lời nhạc theo năm tháng cho đến ngày anh chết đi Anh nhớ nhưng chẳng thể ừ cứ cho là vô tâm Có lúc anh muốn kể thôi cứ mặc ngoài xa xăm Kỷ niệm hay ký ức thì cũng chỉ là giả tạo Là bản thân anh từ bỏ mà lại tỏ ra mình thanh cao Là bản thân anh từ bỏ vậy mà tỏ ra mình thanh cao Cuộc sống của chúng ta lúc bắt đầu đã riêng biệt Áp lực về tương lai đã có lúc anh suy kiệt Bản thân ai cũng cần sự quan tâm và lo lắng Không một ai chịu lùi bước kết quả này thật cay đắng Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới Em không còn qua thăm, chúng ta có thêm người mới Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới Em không còn qua thăm, ta có thêm người mới Anh biết em xứng đáng được hạnh phúc hơn trăm lần Anh không được tử tế nên chắc có lẽ em không cần Những thứ anh mang lại, chỉ là nỗi bất an Cảm giác được an toàn là thứ anh không ban tặng Tình yêu là bản chất của cảm xúc khi đồng điệu Nhưng khi không cùng nhịp thì lại gọi là hết yêu Tình cảm như đùa giỡn nhưng cảm xúc là chân thật Cố gắng giữ nhau lại thì cũng chẳng còn thân mật Vậy hãy là em vẫn hồn nhiên ngày mà ta chưa từng tới Hãy giữ tất cả những điều tuyệt nhất mà cuộc đời này em mong đợi Anh đã ghé ngang qua một chút nhưng hoa kia không nở Anh đã cố thử nhưng nhành hoa kia chẳng chờ Bất giác nhận ra em ơi, chúng ta cách biệt phương trời Anh không khóc nữa em ơi, chỉ là hạt bụi bên đời Nổi buồn không cất thành tiếng chẳng biết sao cho vời Hết khúc nhạc này nữa thôi vậy là mai ta xa rời ...
Ánh nắng đàn chim líu lo Tim muốn hát không chút lo lắng Rời bỏ thành phố chật chội Để tâm trạng cảm thấy sâu lắng Vì còn biết bao cay đắng Chỉ là ta chưa trải qua thôi Tuổi trẻ này nhanh như làn khói Mới thoáng chốc đã mất đi rồi Thời gian không thể ngừng trôi Nên cứ chơi khi ta còn trẻ Trái tim thì vẫn còn khỏe Còn thanh xuân như là đồi tre Ta muốn nhìn thấy chân trời Và cánh chim tung bay phấp phới Vậy hãy chơi khi còn có thể Vì lúc đó ta cảm thấy mông lung Thanh Xuân có thể màu hồng Cho ta một tình yêu đẹp Thanh Xuân có thể màu đỏ Trao nụ hôn trong con ngõ hẹp Thanh Xuân có thể màu xanh Mang cho ta cảm giác an lành Và thanh xuân không thể nào thiếu Là Những người bạn ở trong cuộc đời Thanh Xuân này vốn ngắn ngủi Nên cứ chơi một cách tuyệt vời Trước khi tuổi trẻ này cạn Ta cứ chơi khi ta được mời Cùng với một chút nhạt nhòa Anh em ngồi ở đây cùng chơi Nếu thời tiết hôm nay nóng bức Thì anh em mình sẽ cùng đi bơi
Anh ngâm nga vài câu hò, câu hò lý cây bông Anh hò cho một cô em gái đang chai tóc bên sông Anh chỉ sống với máy chèo không có đất mênh mong Chỉ cần em còn ngồi chai tóc anh quyết ở mãi bên sông! Ơi hò là hò ơi... trong đầm gì đẹp bằng sen Quê mình ai đẹp bằng em, em xinh đẹp không cần bằng khen Mới tí tuổi mà đã biết thẹn, gội bồ kết nên tóc em đen Dáng diệu dàng và đoan trang đừng vội về nhà chi sớm, em êiii ... KHOAN!!! Bông trắng và Bông xanh Cho anh nhà quê hỏi em còn độc thân hay chăng Để anh biết anh còn chờ ngày cùng đun cơm thổi lửa Ăn chung một mâm cơm, hò cho em nghe mỗi bữa 2 đứa gặp - là duyên Ghe anh niễn - rồi nghiên Em nở nụ cười duyên vậy là em thích anh là xiền! Anh biết anh không nhiều tiền, nhưng mà tiền không phải là quyền Anh có quyền thường... quyền nhớ... quyền viết cho em bài thơ Em gái đừng vội làm ngơ khi ghe anh chỉ chở lúa Biết đâu anh thành tỷ phú khi lúa thóc anh trúng mùa Chỉ cần ta còn bên nhau và cùng chung một cơn mơ Chứ đừng bến bồi - bến lỡ để anh mãi hoài mong chờ em ơi!!! Thắm ơi... Hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Ơi... hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Tui biết là nhìn cô đẹp tui nói thiệt đó cô ơi Chắc là cô tên Thắm, cô xuống chơi từ phố mới Mấy thằng nhỏ trong xóm còn đồn là qua bác Năm tìm chỗ đợi Chờ coi thằng nào tốt đem miếng trầu rồi vô chơi Tui còn biết là số tui xui da thì đen mà chân thì phèn Nhiều lúc muốn cô để ý nhưng ngậm bồ hòn ko dám vì thẹn Bởi cầu khỉ còn đong đưa, tình của anh còn bán chiếu Trăng chỉ còn 1 nửa khi thằng 2 lúa tui đang yêu Mà lý nàng ơi cho kiệu vàng anh đưa đón Em về nhà anh làm vợ rồi hát anh nghe bài ru con Để anh dạy em giăng câu, cho em bài dí dầu Trước sân anh có cây khế ngọt, quê mình thương còn bỏ đi đâu! Nhà em dù mấy sông mấy đèo anh cũng lội Chờ cho pháo nổ ra giêng mình chung đôi Anh thì canh thân, còn em dần đúng rồi Ông mai nói tụi mình hợp em theo anh là trúng mối Cô ơi cô đừng đi lấy chồng Về Tây Đô bên dòng sông tui ngồi hát cô nghe Trời ơi! Cô đừng đi lấy chồng Để 2 thằng buồn câu hò lý cây bông Ơi... hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Ơi... hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi... Hò... là hò ơi...
Vẫn là em cô bé dễ thương , Phía sau nụ cười là mái tóc Có lần em hỏi , Tình cảm anh trao điều đó có phải là thật không Anh liền trả lời và không cần nghĩ , Những điều anh nói là thật lòng Lời anh yêu em không thể nào nói và chỉ tính bằng cây thước đo Anh chỉ có thể hôn lên môi em , Và ôm em từ giây phút đó Thân hình nhỏ bé kèm theo nụ cười , Mái tóc hồn nhiên bay trong gió ánh mắt của em anh vẫn còn nhớ , đó là khoảnh khắc anh thấy rõ Nó luôn long lanh và đầy sắc màu , anh không thể nào diễn tả nó 1 toà lâu đài và 2 trái tim , 2 người bên nhau là chưa đủ 1 trai 2 gái là con chúng ta , khoảnh khắc dễ thương anh muốn thử Cây bút anh cầm chỉ viết nhiêu đó , Em có cảm thấy là đủ chưa Nếu còn chưa đủ để anh viết thêm vài dòng tiểu thuyết cho đủ nữa Trái tim của anh đã thuộc về em kể từ lần đầu em nhìn nó Anh tự hỏi rằng thấy em là duyên hay là số anh nó gặp hên Vẫn bàn tay nhỏ , Chỉ có anh nắm khuôn mặt em đó dần đỏ lên Tới đây đủ rồi anh không nói nữa , Mắc công em bảo anh lại sến
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt TRANG giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng EM nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng CÓ hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng BIẾT lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa LÀ khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa ANH yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở YÊU...! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều KHÔNG...! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu. Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng... Đông tới ghé nhắn anh rằng... Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng. Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm... Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến Chỉ là giấc mơ quá êm đềm Trọn vẹn 1 vòng tay dịu êm... Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ chờ đông tới... Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau trên đường đời... Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi Bài hát cất lên về “Thu Hà Nội” sẽ theo cùng em... nhưng cùng hình bóng mới...
ngoài trời những chú chim đang bối rối bay khắp lối Anh chọn gửi lá thư cho em vào lúc trời sắp tối Anh đã chọn cửa bình yên là hơi lạnh của nơi đà lạt Đốt cả ngọn lửa tình yêu mà ngồi hiu quạnh cùng ly trà lạc Đi qua khuôn bật cảm xúc anh cất em ở trong mơ Nụ cười của em là hạnh phúc anh cất em ở trong thơ Đừng hỏi vì sao mà anh đã phải cần em cả đời Em là người duy nhất mà anh phải thức hằng đêm trả lời Anh không mang em đến nhưng sẽ không cho em đi Sao chưa đến hồi kết nhưng sao lại hoen bờ mi Anh không làm em vui tử nhủ không buồn bực Sao nhắc lại vẫn thấy đau ở trong lòng ngực Sẽ được công chiếu thước phim lãng mạn của anh và em Và sẽ không thiếu hàng vạn người xếp hàng để chờ và xem Bước vào tim em anh mù quáng như nai đang lạc đàn Khúc ca anh viết tặng em đậm chất trữ tình còn hơn trang nhạc vàng Anh, muốn viết ca khúc này phải dài ra Anh, không nhớ em nhưng sao có hoài ta Đêm lại về lạnh chỉ đơn giản với yêu thương vào với bài ca viết câu chuyện chúng mình yêu nhau và không có ngày xa Trên con xe anh chở em băng qua con đường chật hẹp Lưu lại trong anh là cảm xúc và kỉ niệm thật đẹp Ai yêu nhau đến bên nhau không lần cải vả Tim anh em lấy đi cất giữ không cần phải trả Ta lạc nhau trên con phố dài
Dù mình không lớn lên cùng thành phố nhưng mà định mệnh cho anh được gặp em Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất, nơi mà dấu chân anh được đặt lên Dù thế nào đi nữa thì anh vẫn muốn là mình cùng (muốn được cùng) Được nắm đôi bàn tay em và nhìn về phía xa nghìn trùng Anh muốn được ôm em, trao nụ hôn thân quen lên hai bên tóc (bên tóc) Anh đã có quá nhiều lầm sai làm bao nhiêu đêm em khóc Nếu buồn quá thì làm vài chai, đưa lên môi anh nốc Mấy cô em kia anh xin block vì em luôn luôn là người xinh nhất, ah Có nhiều cạm bẫy mà anh biết là mình phải cần nhau Em là mở bài, anh sẽ là cái kết của phần sau Quá nhiều cách cảm thì mới biết mình có thần giao Nói về tình yêu thì anh không cần phải đợi tới lần sau Ước mơ của anh, không phải vài ba tỉ Mà là 24 tiếng bên em đã là một ngày xa xỉ Và em à (em à), hãy lại đây gần bên anh Con tim này là thành phố và em là ánh đèn trung tâm (em à)
Bài hát: Những Người Đang Yêu Nên Nghe - Dick Anh lại buồn, em đi thật xa về nơi bình yên Anh sẽ không bao giờ quan tâm về những người ta để khỏi tình nguyện Anh sẽ không tin lời họ đang nói với anh là chiều sâu Anh chỉ cần ngồi ở đây và anh nhớ về buổi chiều Ngày mà chúng mình bên nhau là 1 ngày đầy mưa nắng Ngày mà tất nhiên là anh đánh bài nhưng mà hôm nay vẫn chưa thắng Có ngày mưa thấm, ngày mưa giông, có ngày chứa đầy nắng cháy Và anh sẽ uống ly cà phê này, cho dù có đắng mấy Dù là ngày mai, anh vẫn thể gặp em trên đường quen lối về Anh yêu em, là cách mà anh vẫn thường hay nói thế Có khi mà anh đã ngã lưng ra cả ghế dựa Bây giờ anh sẽ đặt hình bóng em ngay ghế tựa Anh sẽ đặt cho em cả đề bài hay là danh vọng Anh sẽ tô điểm cho bức tranh tĩnh thành tranh động Anh sẽ bẻ cho tặng cho em một vài cành thông Bây giờ anh hỏi liệu bên anh em có bằng lòng Về làm vợ anh nhé Về làm vợ anh nhé Về với anh cô bé Anh sẽ hát cô nghe Có nhiều khi anh lại muốn quay về với em Có nhiều khi những buổi chiều trời đã tối đen Nhiều khi anh muốn nói anh yêu em nhiều biết mấy Anh không quan trọng những việc trời, trăng, thời tiết bấy Bây giờ mình cứ rap dù khi mình hát nhảm Nhưng mà anh biết anh yêu em không bao giờ ác cảm Dù khi mà anh đã để cho trái tim còn lắng đọng Dù khi đã uống quá nhiều, khiến cho anh đắng họng Dù khi anh muốn chìm vào trong làn mây trời Em à! Hôm nay, anh có em ở đây rồi Chúng ta sẽ bên nhau 1 buổi chiều đầy mưa nắng Anh biết là em sẽ khen anh thơm dù là chưa tắm Anh biết là ngày mai em sẽ nằm bên bờ vai Và tình cảm của chúng ta sẽ không hề mờ phai Em ơi hãy nói cho anh nghe đi nà! Điều mà trong tâm hồn của em luôn nghĩ thấu Sao hôm nay, anh đi trước em đi sau Chúng ta sẽ cùng bước dù là bên cạnh nhau Dù trái tim anh quặng đau nhưng mà anh vẫn còn yêu em Hãy nói cho anh nghe, chuyện tình yêu là gì Không phải là chuyện tình yêu là chuyện cổ tích đâu Bởi vì anh đang nói cho em nghe những điều bổ ích lâu Có nhiều khi anh đi ngang và anh lại huýt sáo Anh đã nói cho em nghe anh muốn nấu cho em ít cháo Anh muốn nấu cho em ăn 1 bữa cơm no nê Bây giờ tình yêu trong anh thực sự nó to ghê Có khi anh ngồi có khi anh muốn nằm ngủ Nhưng mà nếu như giận hờn anh sẽ nhét em vào gầm tủ Anh sẽ cho em biết rằng bản thân anh là ai Anh là thằng con trai có sai thì anh sẽ làm lại Anh là thằng đàn ông, sống với lương tâm ngay thẳng Dù anh có vết thương ngay cẳng Nhưng mà anh vẫn không mơ về những điều may mắn Anh sẽ làm nên cả lâu đài từ bàn tay trắng Nói cho anh nghe đi điếu thuốc lá làm cho anh mệt phổi Bây giờ tất nhiên anh không bao giờ muốn mình chết thôi Dù ngày mai chết đói nhưng mà anh sẽ luôn có em Có em là giống như bầu trời có ngày và có đêm Nói cho anh nghe đi, những điều mà trong tâm hồn em Nói cho anh nghe đi, những điều mà anh đặt sâu vào trong lòng em Nói anh nghe đi, những điều mà anh thấy nằm phía sâu trong lòng đen Nói anh cho anh nghe đi hết những điều mà anh sẽ không phải là chồng em Nhưng một ngày nào đó anh lại quay về nơi đây Cái nơi sever 3h khuya và anh vẫn ngồi mà phơi bày Anh sẽ nói cho em nghe hết những điều trong tâm hồn cả lí trí Em à những hạt mưa bây giờ ngoài đời vẫn li ti Nhưng mà anh sẽ thả cơn mưa này vào lòng em Anh sẽ cho hết những muộn phiền đi vào tròng đen Anh sẽ một ngày nào đó anh sẽ thở ra làn khói trời Nhưng mà lúc đó thì tim của anh sẽ không đau nhói rồi Trời ơi! Tại sao anh lại chọn cách yêu em? Nếu như chúng ta cần nhau, không biết bao nhiêu đêm Dù là có ánh đèn chiếu thẳng vào trong mắt anh Nhưng mà em biết không? Anh ngồi giữa đất lạnh Và anh lại nhớ em trong từng lời ca hát Đây là 1 lời ca hát Nhưng mà anh vẫn cố gắng nói cho nó hết beat đi Sau đó là anh, em ơi em biết gì? Chúng ta sẽ, không còn quen biết nhau Hay chúng ta sẽ đi với nhau thật dài lâu Dù là ngày mai, dù là ngày sau, dù là bóng đêm Tình yêu trong ta sẽ không bao giờ nó sống thêm Ê! Câu cuối hơi nhảm hư yeah!
Tuổi 17 anh dành cho em, với những hi vọng thật lấp lánh Anh mong một ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh Vẫn là anh, là bờ vai tựa cho em mỗi khi buồn Trên đỉnh đồi, ngồi bên nhau ngắm hoàng hôn buông xuống Để về già, những kỉ niệm , mình cùng kể nhau nghe Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi ở phía sau xe Ôm thật chặt, em hỏi anh liệu có tin vào tình duyên? Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cách thật bình yên Hai tâm hồn một giấc mơ chung về nơi nào đó thật xa xôi Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn Anh chọn em đoá hoa khôi
Bài rap mà mình muốn rap cho cậu nghe nhất, nhưng sẽ không còn một cơ hội nào cả. Mong cậu luôn hạnh phúc đến cuối cùng.
Có thể quay lại thì quay lại đi cậu. Bên nhau 1 thời gian cho khỏi tiếc nuối mặc dù biết rồi cũng chia tay lần nữa...
Sad :(
Damn same quá same
Giống mình 🥲
+1
Anh đang đi khắp con phố
Nơi thân yêu còn vấn vương
Ngồi chỗ cũ kỉ niệm năm xưa
Uống ly cafe góc gần đường
Anh lại thấy mùa hoa đỏ dại
Khi vừa mới ngó là thấy em ngay
Ngồi trong quán vụt mặt xuống sàn
Chắc có lẽ thức trọn hết đêm nay
Cùng tri kỉ uống cạn ly bia
Rồi ngồi nói chuyện thật luyên thuyên
Thức xuyên đêm vừa uống vừa nhớ
Cảm giác hụt hẫng
Nhẹ nhành truyền miên
Em là ai coi bé thôi son
Em thon nọt tròn trịa
Hơn cả lối mòn
Anh yêu em mà đằng sau đó
Còn có một người
Yêu em gói gọn
Kém ba chữ gọi là tình duyên
Trên bàn làm việc
Viết vài câu chuyện
Kể về em người đẹp lãng khách
Mình đi chung chùa
Và cầu nguyện cầu duyên
Gửi cho em người phương xa đó
Chắc người quên anh
Đang ở nơi đây
Còn nợ nhau vài câu chân tình
Bởi lẽ vô vị
Trời mù trời khơi mây
Anh chẳng biết câu từ ngọt ngào
Để anh thu gọn viết về nơi em
Chuyện tình mình anh buồn có lẽ
Chắc phải buông xuôi hết hả thôi đêm
Chờ chắc có lẽ
Em đang đứng ngoài kia
Nhớ giọt nước mắt tuôn rơi rồi kìa
Anh thích nụ cười của em
Mỗi khi em cười luôn ngọt ngào
Khi tô đậm môi son trên áo
Anh càng say đắm lỡ trót trao
Giữ mặn mà mà tươi thắm
Nốt nhạc trầm đang bên tai
Hay những giai điệu em thích nó
Nó còn vương vấn ở trên vai
Ngồi lắng nghe em kể chuyện đẹp
Giữa những vì sao đang lấp lánh
Trong tim của anh
Hình như đang ghép
Chắc có lẽ tim em đang chấp cánh
Anh không tin vào tình yêu
Nhưng anh luôn tin vào yên bình
Anh chỉ tin em mà thôi
Người con gái trong tim mình
Giữ khúc hát đầy bạt ngạt
Giữa cánh đồng đầy gió xương
Những đứa trẻ đang ào ạt
Và những con diều bay khóa đường
Anh yêu em thì cũng thế
Ngược lại anh đi đầy khó lường
Nhưng ngược lại anh yêu em
Cô bé băng tuyết thật khó nhường
Anh không sợ những ngày mùa hạ
Anh cũng chẳng sợ đầy gió xương
Anh chỉ sợ nếu mai anh đi
Chắc ai lo cho anh nửa chặng đường
Ngồi bên nhau hát vu vơ
Viết lại tiểu thuyết trong trang vở
Hay những quyển tập
Em đang học chắc có lẽ
Kỉ niệm em than thở
Sau những chuỗi ngày mình chung đôi
Cùng nắm tay nhau đi giữa biển trời
Khung ảnh mở rộng
Ngày càng xa xôi
Khi ở bên em chẳng phiền nổi
Em luôn tuyệt đẹp
Đẹp cả tâm hồn và con người
Với những lời nói em nói cả ngày
Mà em nói hoài chẳng mòn lưỡi
Ở bên anh em dịu dàng
Thấm đậm mối tình hai chúng ta
Khi em buồn cảm thấy mệt mỏi
Hãy dựa vai anh đẩy chúng ra
Nếu nỗi buồn càng ngày chồng chất
Hãy ôm chặt anh sau nỗi sợ
Và hãy hét to với anh rằng là
Chẳng sợ việc gì khi em ngồi nhớ
Nếu tim anh em cắt làm hai
Hãy giữ lấy một phần còn lại
Ai biết đâu sau này lu mờ
Hình ảnh đối diện
Em biết còn ai
Em đừng sợ cảm giác cô đơn
Bởi khi trời lạnh khi gió đổi chiều
Hay những cơn gió ào ạt lại tới
Thổi hết mây đi em mới chịu
Anh lại thích cơn mưa nhẹ nhàng
Ngồi với em cảm thấy ấm áp
Anh lại đua với các công việc
Từ sáng đến tối
Cảm thấy tấp nập
Anh quên sạc pin cho điện thoại
Vì đêm tối anh hay chơi game
Mệt mỏi cả ngày anh vẫn chưa đủ
Giờ đêm tối mệt mỏi với em
Anh luôn thích ánh nắng hoàng hôn
Bởi vì mỗi sáng nhiều đường tương lai
Và thích nhất buổi làm việc cuối
Là ngày chủ nhật
Đến hướng chương hai
Anh không vạm vỡ
Mỗi khi đi một chiều
Chẳng cần xi nhan
Mỗi khi xin phép
Vì đối diện là kẻ đối diện
Luôn luôn chật hẹp
Không tin em hãy nhìn xem
Có lẽ là những câu chuyện
Có lẽ là nó bắt đầu
Đi giữ cổng trời
Sau này đến cuối
Còn đi tiếp không
Hay em vu vơ
Như những bài nhạc không lời
Nhà mình chẳng cần to
Chỉ cần nó nhỏ
Nhưng đầy tình thương
Mấy con cún đang chờ trước cổng
Mỗi khi về nhà
Thấy người mình thương
Anh luôn vui vẻ với mọi người
Và luôn thích làm gì mà mình muốn
Anh yêu duy nhất
Chỉ một người và chấp hết
Bao nhiêu tình huống
Hãy giữ câu ca anh đang viết
Vì nó sau đậm chẳng bao nhiêu
Dù anh ích kỉ chẳng nói ra nhiều
Chẳng hạn người ngoài làm sao hiểu
Mảng tình yêu mình càng trải rộng
Như quyển truyện tranh anh hay đọc
Anh rất sợ một điều gì đó
Hay anh đang sợ cô ấy khóc
Anh không tin vào tình yêu
Nhưng anh chỉ tin vào yên bình
Anh chỉ yêu em mà thôi
Người con gái trong tim mình
Mong cậu sẽ luôn an bình và đến bên tôi tới già tuy nhiên cậu là một con người ko bt quan tâm nhưng cậu cho tôi cảm giác an toàn chịu hết trách nhiệm tôi yêu cậu phong ☺️❤️
:)) phong khác đk ;))
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hoà tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa ,thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay ánh đèn đường thị, trấn xa
Tháng mười một vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gỏng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách, đoạn tuyệt nhau, chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng mười hai mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sẽ không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em ở trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết niềm khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc, tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đoá hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Lại một bài hát anh dành cho em
Viết vào một ngày đẹp nhất
Nhìn ra ngoài ô cửa
Bầy chim vẫn đang tròn giấc
Thêm một chút trọn vẹn
Thêm cả những ngày bên em
Mớ cảm xúc hỗn độn
Với một chút cồn lên men
Anh viết bài hát này, sáng tác này
Không phải để một ai khác nghe
Những ngày thiếu vắng em trong đời
Đã khiến trái tim anh áp se
Nếu như thiếu nhi
Anh và đứa trẻ chẳng khác đâu
Anh thích được đi xe máy
Vì chính lúc đó
Ta mới ngồi sát nhau
Anh nhớ như mình còn khổ
Làm ăn nhiều khi bị lỗ
Mua ly trà sữa
Gọi bánh mì chia đôi một ổ
Đêm trong căn phòng trọ
Ăn chung một hộp xôi
Tựa vai anh nói nhỏ
Giờ đã xem nhau như một đôi
Và và em đẹp hơn cả ánh dương
Là cô dâu em bước lên thánh đường
Mở cửa ra để anh nhìn thấy em
Niềm hạnh phúc trong đời anh có được
Nếu như có một ngày nào đó
Anh bước đến cầm tay nói yêu
Con tim này nguyện đắm say
Và em chỉ muốn nói
Nói với anh rằng
Cuộc sống vốn lắm những thăng trầm
Nhưng anh đừng lo
Cơn giông dù to
Cơm canh thịt kho
Và em vẫn chờ anh
Dù mình không lớn lên cùng thành phố
Nhưng mà định mệnh
Cho anh được gặp em
Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất
Nơi mà dấu chân anh được đặt lên
Dù thế nào đi nữa
Thì anh vẫn muốn là mình cùng
Được nắm đôi bàn tay em
Và nhìn về phía xa nghìn trùng
Anh muốn được ôm em
Trao nụ hôn thân quen
Lên hai bên tóc
Anh đã có quá nhiều lần sai
Làm bao nhiêu đêm em khóc
Nếu buồn quá thì làm vài chai
Đưa lên môi ta nốc
Mấy cô em kia anh xin block
Vì em luôn luôn là người xinh nhất
Oh có nhiều cạm bẫy
Mà anh biết là mình phải cần nhau
Em là mở bài
Anh sẽ là cái kết của phần sau
Quá nhiều cách cảm
Thì mới biết mình có thần giao
Nói về tình yêu thì anh không cần
Phải đợi tới lần sau
Ước mơ của anh
Không phải vài ba tỷ
Mà là hai bốn tiếng bên em
Đã là một ngày xa xỉ
Và em à
Hãy lại đây gần bên anh
Con tim này là thành phố
Và em là ánh đèn trung tâm
Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều
Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều
Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa
Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa
Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng
Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm,
Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
😮
Thấy cr upp nhạc này lên story
Chợt thấy mình đã nghe nó từ rất lâu
Mưa lại rơi và những kỉ niệm ngày đó vẫn hiện về đầy đủ
Nắm tay e bước qua cung đường nụ cười trên môi như ngày cũ
Dưới tán cây là những câu hát mặc kệ ngoài
trời đang nắng cháy
Là ngày bình thường anh mặc sơ mi còn e thì váy trắng
Ta yêu nhau và năm 17 đó mang thật nhiều
những màu sắc
Mộng mơ chất đầy tương lai sau này là khi cả 2 nhìn vào mắt
Chút ngây thơ và sự vô nghĩ làm cho tình mình thêm thắt chặt
Tưởng rằng hạnh phúc dài lâu nhưng ai biết
đâu là bước ngoặc
Mọi thứ bắt đầu thay đổi cho ta biết đến cái
giá của trưởng thành
Áp lực cuộc sống khiến ta nhận ra, mọi thứ đâu dễ dàng
Thay vì cố gắng cùng nhau thì ta lại chọn việc từ bỏ
Mối tình 17 đẹp nhất cuộc đời và ta mất nhau kế từ đó
Ánh hoàng hôn vốn dĩ rất đẹp nhưng sự hiện diện thì quá ngắn
Cũng như chuyện mình ngọt ngào lúc đầu
nhưng cái kết thì quả đắng
Chút kí ức vẫn còn là thứ gì đó tồn tại đến mai sau
Liệu em có nhớ về nó còn anh thì chắc là không dễ phai đâu.
Hay bạn
Xin link bài rap đc ko
2024 còn ai nghe lại k
mê kh dứt được ấy
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim
Em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không lí do nào đã khiến em cùng người đó
Gặp mặt rồi vội yêu
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ
Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm
Cũng chính là lúc ôm em thật chặt
Băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên
Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn một vòng tay dịu êm
Rồi cứ mơ mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới
Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về thu Hà Nội sẽ theo cùng em
Nhưng cùng hình bóng mới
ở trong lòng anh là những điều thật nặng triễu.
Anh im lặng, anh không nói liệu có hiểu không
em không hiểu nên phải nghĩ một chút xíu
Anh miệt mài, anh cố gắng giữ mãi trong lòng
có con thuyền quay về bờ nhìn sơ sát
có trái tim trông lạnh lặng, nhưng thật ra nát
có nhiều người nhìn không hiểu, nên không quan tâm
lòng đâu lắm, mà không nhói hơn con dao đâm
Trách ai ngu dốt trách ai dại khờ
tưởng mình khôn lớn nhưng thật không ngờ
tưởng chiều có nắng, nhưng thật ra mưa
tưởng em đã hiểu nhưng thật ra chưa
Anh đã tìm câu trả lời nhưng mà không có
anh muốn thả cao cánh diều nhưng trời không gió
anh đã lê đôi chân bé bước cả ngàn cây
không cần tiền , không cần tình vậy cần gì đây
Tự viết ạ ❤
.
31t rồi qua cái thời rap rồi nhưng nghe beat này vẫn quá hay thật.
Vẫn còn mà
mưa lại rơi và những kỉ niệm ngày đó vẫn hiện về đầy đủ nắm tay em bước qua cung đường nụ cười trên môi như ngày cũ Dưới tán cây là những câu hát mặc kệ ngoài trời đang nắng cháy Là ngày bình thường g mặc sơ mi còn e thì váy trắng Ta yêu nhau và năm 17 đó mang thật nhiều những màu sắc Mộng mơ chất đầy tương lai sao này là khi cả 2 nhìn vào mắt Chút ngây thơ và sự vô nghĩ làm cho tình yêu mình thắc chặt Tưởng rằng hạnh phúc dài lâu nhưng ai biết đầu là bước ngoặc Mọi thứ bắt đầu thay đổi cho ta biết đến cái giá của trưởng thành Áp lực cuộc sống khiến ta nhận ra mọi thứ đâu dễ dàng Thay vì cố gắng cùng nhau thì ta lại chọn việc từ bỏ Mối tình 17 đẹp nhất cuộc đời và ta mất nhau kết từ đó Ánh hồn hôn vốn dĩ rất đẹp nhưng sự hiện diện thì quá ngắn Cũng như chuyện mình ngọt ngào lúc đầu nhưng cái kết thì quá đắng Chút kí ức vẫn còn là thứ gì đó tồn tại đến mai sau Liệu e có nhớ về nó còn a thì chắc la không dễ phai đâu ( nguồn: trương sang)
Xin phép bạn dùng câu chuyện của bạn để viết ra 1 con nhạc trên nền beat " Ghé Qua "
11111
Hay thật sự
@@trinhquockiet6063 có chưa b
Nhắm mắt mình lại đưa tay anh nắm diều em đi qua con phố đông
Anh đã xuất hiện trước mặt em và để cho em khỏi trông ngóng
Giữ em thật chặt như là giữ giấc mơ ngày đầu tiên
Anh sẽ ở lại yêu em thật lâu kéo em ra khỏi những muộn phiền
Anh không hứa là bản thân mình sẽ yêu em đến trọn đời suốt kiếp
Nhưng mà tất cả những gì anh làm chứng minh tình yêu anh bất diệt
Tuổi 20 giành cho em với những hi vọng thật lấp lánh
Anh mong một ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh
Vẫn là anh là bờ vai cho em tựa mỗi khi buồn
Trên đỉnh đồi ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống
Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe
Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi phía sau xe
Ôm thật chặt em hỏi anh liệu anh có tin vào tình duyên?
Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cái cách thật bình yên
2 tâm hồn 1 giấc mơ đẹp như ánh sao đêm.
Bản tình ca anh viết tặng em tựa như mùa thu êm đềm .
COVER lại
Okii ní
Bàii hát kỉ niệm lần đầu tiên anh hát cho em nghe 😥😥
Em dù có lớn đến đâu thì cũng là cô bé của anh thôi
Cũng được anh vuốt mái tóc mà lúc mệt thì môi kề môi
Em mãi mãi là cô bé của riêng anh bên anh suốt đời
Em hứa mãi yêu anh nhé có chuyện gì thì em cũng đừng có rời
Mấy mươi năm trôi qua khổ lắm chỉ cần mãi bên nhau
Miệng luôn tươi cười em nhé cười cho đến khi ta bạc đầu
Em vẫn hay thường hỏi sao anh gọi em là cô bé
Vì tính em thì hay hờn dỗi anh không chìu thì em khác nhè
Aw em mà khóc thì anh sẽ dỗ anh nhớ lúc xưa cực khổ anh cưa em mãi thì em mới đổ
Nên có em anh trân trọng anh yêu em hơn cả chính mình
Alo em ơi ngồi lại với anh hai đứa mình chụp chung tấm hình
Anh sẽ đưa em đi thật xa đưa em qua mọi buồn bã
Đưa em đi qua mọi phong ba đưa em đến chân trời mới
Tui la` rapper mot. bai`, va` KPI moi~ ngay` la` 1 bai` ghe' qua ha🐵
Qua bao lâu vẫn v mọi thứ chúng ta tình cờ hay cố ý trải qua thì vẫn là những lần ghé qua
Ai giống mình ko nghe bộ đội hát nghiện quá rô luôn
Tiktok qua ạ
Thề ông bộ độii rap hay vc
1 cái tên khó có thể quên ❤️
Cĩ
Ngọc là 1 cái tên khó quên
Phụng
@@tamngoofficial4349 đúng thế
Nương ấn tượng cả đời
Tôi yêu cô ấy năm lớp 9. Cô ấy tên lương kiều quế trân. Đó là mối tình đẹp nhất và cũng là đình đầu của tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy.
Anh có tin gì đó vào tình yêu
Em chỉ muốn bên anh
Theo một cách giản dị và bình Yên
Nếu anh muốn
Mình có thể vào trên cánh đồng hoa
Nhưng chẳng thể nào biết nổi
Khi nào anh mới hiểu được lòng ta
Trên bầu trời đám mây trắng
Với nắng đã ngã vàng
Yêu anh là một khu xóm
Thì tình yêu của em có cả làng
Mà thêm nữa chẳng một ai có thể nào lấn át
Tình yêu mà đến bằng hạt
Thì của em nhiều hơn cả tấn cát
Nắng đã ngã vàng trả lại màu nắng xanh
Em không chắc sẽ vui nổi nếu ngày nào để vắng anh
Vì yêu anh em xem như là chuyện thường Nhật
Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối
Và thêm vào đó là những lời đường mật
Kể từ khi anh gặp được cô ta
Em biết tình mình rồi sẽ lại xa
Tình yêu của anh giờ đã cạn
Những sai lầm đẩy ta giới hạn
Muốn quên đi những lời anh nói
Những kĩ niệm về anh ùa về trong cơn say
Những lời thề non hẹn biển
Là những lúc em cạn ly trong đêm tối Anh tìm đến em khi trời đông lạnh
Thứ em nhận được là những cảm xúc hiêu quạnh
Nếu mất anh ngày đó là hiện thực
Thì em xin ngủ mãi ở trong giấc mơ
Làm sao quên được tháng ngày năm đó
Đôi mắt hiền nụ cười ngay thơ
Em nói quên anh dễ nhưng trong tim thì rất khó Anh bảo em là người duy nhất anh gọi bằng bé cưng
Nhưng sao anh làm 2 dòng lệ rưng rưng
Thay vì là cô ta
Em muốn có những cái ôm đó
Nhưng khác với nhau 1 điều là
Em chỉ được anh hôn gió
Sau cùng, mọi thứ đều chỉ là ghé qua.
Cũng đã lâu r kể từ ngày hôm đó, chúng mk k còn gặp lại nhau
Nhưng a vẫn luôn nhớ về những kỉ niệm , giây phút mk từng thuộc về nhau
biết bài này từ a ...và giờ thì nghe hoài k chán 😊
Cuối cùng thì thứ theo chúng ta không phải là tình yêu mà là những kỉ niệm cùng những giai điệu du dương làm ta đau đến sau này :(
xin âu lo đừng về ngang đây
xin ưu tư nhẹ tựa mây bay
xin ta vai kề vai đi hết kiếp này
mình sống trọn tựa giây phút
khi con tim còn đang rực cháy
khi hai đứa vẫn xanh mái đầu
khi câu ca vẹn nguyên như phút ban đầu
mình sống là để yêu nhau
chẳng gì khiến ta thôi mộng mơ
trời xanh lắm xanh như bài thơ
một ngày nếu bão giông về đây
mây mù giăng chẳng nhìn ra lối
đừng lo có em ở đằng sau
dù năm tháng đưa ta đến đâu
dù cho đến một ngày trái đất ngừng quay
thì em vẫn luôn ở đây
beat : ghé qua
Đây là 1 bài rap, anh đã viết,vào chìu mưa rào
Ngày hôm đó, anh chết lặng khi thấy em vẫy tay chào
Cảm ơn vì em đã đến và thay đổi cuộc đời của anh
Dù có buồn hay là vui lúc nào em cũng ở cạnh
Anh cảm thấy mình thật mai mắn
Khi thanh xuân anh gặp đươc em
Mong sau này anh có tất cả và trong đó có luôn cả em
Tình yêu của anh đơn giãn nó võn vẹn trong vài câu ca
Không cần biết tương lai thế nào nhưng hiện tại em là tất cả
Anh không hứa đến chuyện sang giàu anh không đến chuyện mai sau
Chỉ mong mình luôn vui vẻ luôn hạnh phúc khi ở cạnh nhau
Hạnh phúc đến bên anh từ những điều đơn thuần
là cùng em mình ngồi trên xe minh đi dạo vào ngày cuối tuần
Anh không biết quá khứ chúng ta từng thương ai
Nhưng hiện tại em là tất cả và là tương lai
Trên con đường mà ta đi em mõi chân quá
thôi thì không cần đi nữa để anh cõng em nha
Hay waaaa :)).❤
Dù mình không lớn lên cùng thành phố
Nhưng mà định mệnh
Cho anh được gặp em
Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất
Nơi mà dấu chân anh được đặt lên
Dù thế nào đi nữa
Thì anh vẫn muốn là mình cùng
Được nắm đôi bàn tay em
Và nhìn về phía xa nghìn trùng
Anh muốn được ôm em
Trao nụ hôn thân quen
Lên hai bên tóc
Anh đã có quá nhiều lần sai
Làm bao nhiêu đêm em khóc
Nếu buồn quá thì làm vài chai
Đưa lên môi ta nốc
Mấy cô em kia anh xin block
Vì em luôn luôn là người xinh nhất
Oh có nhiều cạm bẫy
Mà anh biết là mình phải cần nhau
Em là mở bài
Anh sẽ là cái kết của phần sau
Quá nhiều cách cảm
Thì mới biết mình có thần giao
Nói về tình yêu thì anh không cần
Phải đợi tới lần sau
Ước mơ của anh
Không phải vài ba tỷ
Mà là hai bốn tiếng bên em
Đã là một ngày xa xỉ
Và em à
Hãy lại đây gần bên anh
Con tim này là thành phố
Và em là ánh đèn trung tâm
bài rap này nói lên nỗi lòng của anh, tuy em đã có người mới nhưng mà anh vẫn sẽ đợi em và viết tiếp chuyện tình còn giang giở cứ chúng ta.
Cô ấy rất thích bài này:))
Bao lâu rồi ta chưa đc ngồi nơi chốnn bình yên
Xem lại thước phim của cả cuộc đời mình k nổi chuyện tình duyên
Chắc có lẽ là do mình , thân tàn và hoang dại
Đồi cỏ xanh
From Hopies with love❤
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm,
Nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng...
Lúc còn quen cô ấy mình nghe bài này để giải trí thôi nhưng chia tay rồi quay lại đọc từng câu từng chữ mà nó thấm quá trời
Nghe buon vay
From Toàn Tây with ❤
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng?
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Yêu!
Một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không!
Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu?
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng như chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong
Một buổi chiều mưa vắng, yeah
Nỗi nhớ e như một căn bệnh ko đc chạy chữa
Con tim a như quả chín rụng đang bị mục rữa
Người ta hỏi anh tại sao phải mang khổ quá nhiều
Vì e là chất kích thích còn a thì đã lỡ chơi quá liều
Tâm hồn e đẹp như một rừng trong xanh
Phải làm sao để e hoà quyện trong a
Phúc Du có cửa nhưng lại ko có chìa khoá
E yên tâm a là trộm a sẽ đột nhập vào nhà
Thiếu vắng e đối với a lúc nào cũng cảm thấy buồn bực
Chờ tin nhắn từ phía e còn lâu hơn cả chờ nhật thực
Người ta bảo a như một kẻ ngu sao cứ đơn phương e
Đúng a chỉ muốn trở thành một kẻ khờ dại khi bên e
A đã cố lắng nghe với tất cả tâm hồn
Nhưng vẫn chưa nghe thấy giá lạnh nơi e
Mang nỗi đau với tất cả thương tổn
Để mình a gánh vác qua đêm đen
.....
Ta vẫn chờ e dưới góc phố màn đêm đen
Vô tình ta chạm mặt nhau sao e vờ như ko quen
A cũng chỉ biết im lặng ngắm nhìn e qua cửa sổ
A như cây già trong cơn bão e ko cưa a tự đổ
Đc thấy gương mặt e chỉ trong thoáng chốc
Ko phải trúng một viên đạn nhưng tại sao a vẫn knock
Hay vậy
@@mytra7278 nay lyric cua bai thu cuoi :))))
Anh dành cả tuổii thanh xuân
Để viết lên bản tình ca
Anh đưa tâm hồn vào nhạc
Hồi tưởng đoạn đương mình qua
Thanh xuân của anh gói gọn
Là có em ở trong đời
Nên vì thế anh mang cảm xúc
Viết trên nhạc beat không lời
Và hỡi em....
Này cô gái luôn khiến bờ môi anh cười
Ở bên anh dù có khó khăn
Thì em đừng vội thay người
Anh biết chắc tình thương của anh
Trao em là mãi không phai
Yêu em là anh đấy thôi
Và sẽ mãi mãi không ai
Và đưa tay anh nắm
Mình đi tới cuối chân trời
Nếu có vài lần cãi nhau
Thì anh sẽ mãi vâng lời
Nếu mệt mỏi hay buồn tủi
Thì cứ tựa vào vai anh
Anh không hứa là sẽ hết buồn
Nhưng rồi cũng sẽ phai nhanh
Nụ hôn của em êm ái
Như ánh mặt trời nắng vàng
Mình cùng nhau dạo phố
Ngân nga cùng vài tiếng đàn
Ba cái trò con nít
Nghĩ đến là cứ thầm cười
Thời thanh xuân của em anh hứa
Mãi mãi không trao nhầm người
Anh yêu em
Này coi bé tính cách ngang bướng của anh
Yêu em như lá với cây
Bên nhau rồi cùng tủa xanh
Hạnh phúc đơn giản là khi
Cả 2 đều cố đâm chồi
Chợt ..... Bổng nhận ra
Anh biết mình đã yêu rồi
Nếu có ai hỏi về tình yêu
Chúng ta hiện nay thế nào
Anh trả lời là Anh Thương Em
Tận sâu ở trong tế bào
Kể em nghe những chuyện đã qua
Thì thầm ở mãi trong đêm
Và cuối cùng...
Tất cả Mọi chuyện anh nói là anh mãi thương emm
cả thanh xuân viết đc có 1 bài vậy cha nội
.... Đôi khi từ bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả 2
Từ sau một mùa thu tàn cô đơn buồn rơi theo ngày nắng nhạt
Hạnh phúc sợ chàng cô độc hay đứng đầu ngõ nên nó chẳng ngang
Ủ rũ và u hoài tâm hồn chàng trai lạnh như viên đá
Yêu thương nó là vết phấn mờ dù cho gò đậm cũng bị bôi ra
Ta nhặt viên phấn rơi như từng đặt niềm tin lên một lời hứa
Rồi ngẫm và thấy buồn phấn vỡ vì ai quên chốn đợi xưa
Úp mặt vào quá khứ, thời gian trôi nhanh như cái lật tay
Có là một phần kỉ niệm nhìn lá rơi chiều mới thấy thật hay.
Cái ngày, ba năm trước trong một chiều gió khẽ vuốt tóc em
Tôi đem cái nhìn thơ thẩn làm dấu mở đầu nỗi nhớ trong đêm
Đôi mắt buồn, bên cửa sổ, như thể cô dấu đi một người thương
Thói quen khoanh tay của nàng đã dần giết chết những nụ cười vương
Lấy chữ bạn làm font nền rồi tôi bước vào đời cô
Vì bài hát cũ cô thích mang một nỗi niềm cần dời chỗ
Tôi kể những câu chuyện cười rồi lắng nghe người chia sẻ nỗi đau
Đôi lúc lạc nhịp phía trời muốn bỏ chữ bạn cất lên một câu.
Mặt trời cứ mọc rồi lặng tựa ai duy trì một nỗi trống vắng
Đôi mắt hướng phía chỗ ngồi hai chiếc bóng nắng vẫn mãi chia đôi
Mỗi khi lượm nhặt niềm vui vẫn cố bình phương đượng đưa nàng lấy
Còn có lúc em thinh lặng tôi lại phải làm bài toán chia hay
Ngày hạnh phúc, lúc bên em, chỉ cần khiêm tốn qua cái trộm nhìn
Dù biết cái kết không đẹp nhưng hy vọng cố ép ta phải không tin
Nụ cười em, động lực chính, giúp tôi đi qua những khoảnh khắc buồn
Ngày buôn ấm áp nhưng viên đá lạnh buốt
Dưới hình hài em
Nhớ thương thật đó^^
Bài hát này không biết anh có còn cơ hội hát cho em nghe không Thương❤
Vẫn chiếc xe gắn máy ta thay nhau lái trên mọi nẻo đường
Anh quay sang trái nhìn vào gương hậu một người trước đó anh thầm thương
Người anh tin tưởng và yêu một cách đầy bình thường
Không quá long bong cũng chẳng cầu kì vì đơn giản chỉ vì chữ thương
Anh cảm ơn em vì đã chọn anh giữa bao nhiêu người con trai khác
Dù anh chẳng tốt bằng họ nhưng sẽ không để trái tim em tan nát
Anh biết rằng em đã trãi qua biết bao nỗi đau về tình duyên
Khiến em suy nghĩ về một hạnh phúc đánh đổi bao nhiêu sự bình yên
Em ơi thanh xuân ngắn ngủi ta sống trên đời chỉ có một lần
Anh sẽ trân trọng những gì anh có để mai sau chẳng phải hối hận
Anh nhớ lần đó
Nhắm mắt mình lại đưa tay anh nắm dìu em đi qua con phố đông.
Anh đã xuất hiện trước mặt em và để cho em khỏi trong ngóng.
Giữ em thật chật như là giữ giấc mơ ngày đầu tiên.
Anh sẽ ở lại yêu em thật lâu kéo em ra khỏi những muộn phiền.
Anh không hứa là bản thân mình sẽ yêu em đến trọn đời suốt kiếp.
Nhưng mà tất thẩy những điều anh làm chứng minh tình yêu anh bất diệt.
Tuổi 20 dành cho em với những hi vọng thật lấp lánh
Anh mong 1 ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh.
Vẫn là anh là bờ vai cho em tựa mỗi khi buồn.
Trên đỉnh đồi ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống.
Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe.
Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi phía sau xe.
Ôm thật chặt em hỏi anh liệu anh có tin vào tình duyên.
Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cái cách thật bình yên.
Hai tâm hồn một giấc mơ chung về nơi nào đó xa xôi.
Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn, anh chọn em đó hoa khôi!
Cre:chu3isme
Bị mê rồi
Bài hat nói lên nỗi lòng của tôi ko thể nói ra lời bấy lâu nay
Ghé qua
Anh có tin gì đó về tình duyên
Em chỉ muốn bên anh theo một cách giản dị và bình yên.
Nếu a muốn mình có thể dạo trên cánh đồng hoa.
Nhưng chẳng thể biết nổi
khi nào anh mới hiểu tấm lòng ta.
Trên bầu trời đám mây trắng
Với nắng đã ngã vàng.
Yêu anh là một khu xóm
Thì tình yêu của em có cả làng
Mà thêm nữa chẳng một ai có thể nào lấn át.
Tình yêu mà đến bằng hạt
Thì của e còn nhiều hơn cả tấn cát.
Nắng ngã vàng trả lại màu nắng xanh
Em kh chắc sẽ vui
Nếu một ngày nào đó mà vắng anh.
Việc yêu anh, em xem như là chuyện thường nhật.
Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối
Và thêm vào đó là những lời đường mật.
Nơi đây vẫn chờ anh, tiếc là anh không ghé qua nữa...
Haizz
cảm ơn vì đã đến, khoảng thời gian kh dài cũng kh ngắn, nhờ nó mà e mới biết được khoảnh tg mình yêu thương nhau như thế nào, nhưng hẹn anh vào lúc mình đủ tg và đủ trưởng thành dành cho nhau nhé, em sẽ đợi 💕
Hoài niệm thật
Bây giờ mùa hè lại tới chưa gì đã một năm tôi nhớ chàng trai năm ấy mỗi khi tôi giận dỗi anh ấy luôn luôn mang nụ cười tới cho tôi bây giờ chàng trai ấy đâu rồi😔
Để tui làm cho
Anh lại muốn đưa em đi thật xa về nơi bình yên
Anh sẽ không bao giờ quan tâm về chuyện người ta gọi tình duyên
Anh sẽ không tin lời họ đang nói với anh là chiều sâu
Anh chỉ cần ngồi ở đây và anh nhớ về buổi chiều
Ngày mai chúng mình bên nhau, là một ngày đầy mưa nắng
Ngày mai tất nhiên là anh đánh bài nhưng mà hôm nay vẫn chưa thắng
Có ngày mưa lắm, ngày mưa xong có ngày chứa đầy nắng cháy
Và anh sẽ uống ly cà phê này, cho dù có đắng mấy
Cho dù là ngày mai anh vẫn có thể gặp em trên đường quen lối về
Anh yêu em là cách mà anh vẫn thường hay nói thế
Có khi mà anh đã ngã lưng ra cả ghế dựa
Bây giờ anh sẽ đặt hình bóng em ngay ghế tựa
Anh sẽ đặt cho em cả đề bài hay là danh vọng
Anh sẽ tô điểm cho bức tranh tình thành tranh đồng
Anh sẽ để cho tặng cho em một vài cành thông
Bây giờ anh hỏi liệu rằng em có bằng lòng
Về làm vợ anh nhé x2, về với anh cô bé, anh sẽ hát cô nghe.
Có nhiều khi a lại muốn quay về lối e
Có nhiều khi những buổi chiều giờ đã tối đen
Nhiều khi a muốn nói a yêu e nhiều biết mấy
A không quan trọng những điều dù cho thời tiết bấy
Bây giờ mình cứ rap dù khi mình hát nhãm
Nhưng mà a biết a yêu e không bao giờ ác cảm
Nhiều khi mà a đã dành cho trái tim còn lắng đọng
Nhiều khi đã uống quá nhiều khiến cho anh đắng họng
Nhiều khi a muốn chìm vào trong làn mây trời
Em à hôm nay a có em ở đây rồi
Chúng ta xen vào nhau vào một buổi chiều đầy mưa nắng
A biết là e sẽ khen a thơm dù là chưa tắm
A biết là ngày mai e sẽ nằm bên bờ vai
Và tình cảm của chúng ta sẽ không thể mờ phai
E ơi hãy nói cho a nghe đi nà
Những điều mà trong tâm hồn em luôn nghỉ thấu
Sao hôm nay a đi trước e đi sau. Chúng ta sẽ cùng bước dù là bên cạnh nhau.
Dù trái tim a quạnh đau nhưng mà a vẫn còn yêu em.
Hãy nói cho a nghe chuyện tình yêu là gì
Không phải là chuyện tình yêu là chuyện cổ tích đâu
Bởi vì a đang nói cho e nghe những điều bổ ích lâu
Có nhiều khi anh đi ngang và anh lại huýt sáo
Anh đã nói cho e nghe a muốn nấu cho em ít cháo
Anh muốn nấu cho em ăn một bữa cơm no nê
Bây giờ tình yêu trong a thật sự nó to ghê
Có khi a ngồi có khi a muốn nằm ngủ
Nhưng mà nếu như trường hợp a sẽ nhốt e vào gầm tủ
A sẽ cho e biết rằng bản thân a là ai
A là người con trai có sai thì a sẽ làm lại
A là thằng đàn ông sống với lương tâm, ngay thẳng
Dù a có vết thương ngay cẳng
Nhưng mà a vẫn không mơ về những điều may mắn
A sẽ làm nên cả lâu đài từ bàn tay trắng
Nói cho a nghe đi điếu thuốc lá làm cho a mờ phổi
Bây giờ tất nhiên a không bao giờ muốn mình chết thôi
Dù ngày mai chết đó nhưng mà a sẽ luôn có e
Có e là giống như bầu trời có ngày và có đêm
Nói cho a nghe đi những điều nằm trong tâm hồn em
Nói cho a nghe đi những điều mà a đã sâu vào trong lòng em
Nói a nghe đi những điều mà a thấy nằm phía sau trong lòng đen
Nói a cho a nghe đi hết những điều mà a sẽ không phải là chồng e
Nhưng mà một ngày nào đó a lại quay về nơi đây
Cái nơi sever 3h khuya và a vẫn ngồi và phơi bày
A sẽ nói cho e nghe hết những điều mà trong tâm hồn cả lí trí
E à những hạt mưa bây giờ ngoài trời vẫn li ti
Nhưng mà a sẽ thả cơn mưa này vào lòng e
A sẽ cho hết những muộn phiền đi vào tròng đen
A sẽ một ngày nào nó a sẽ thở ra làn khói trời
Nhưng mà lúc đó là tim của a sẽ không đau nhói rồi
Trời ơi ! Tại sao a lại chọn cách yêu em
Nếu như chúng ta gần nhau không biết bao nhiêu đêm
Dù là có ánh đèn chiếu thẳng vào trong mắt a
Nhưng mà e biết không a ngồi giữa đất lạnh
Và a lại nhớ e, trong từng lời ca hát. Uhm. Đây là một lời ca hát , nhưng mà a vẫn cố gắng nói cho nó hết beat đi.
Sau đó là a, e ơi e biết gì, dù là sẽ k còn quen biết nhau.
2 chúng ta sẽ đi với nhau, thật dài lâu. Dù là ngày sau dù ngày mai dù là bóng đêm. Nhưng nếu chúng ta sẽ không bao giờ được sống thêm.
Tuổi 17 anh dành cho em biết bao hi vọng và lấp lámh
Anh mong đến ngày hai ta thành đôi vẫn cứ như vậy mà chấp cánh
Anh vẽ bầu trời , vẽ hạnh phúc , vẽ nụ cười , vẽ cả con đường mà em vẫn gọi là bình yên
Em .. hãy nhìn vào sâu đôi mắt này
Em thấy gì không một kẻ suy tình chỉ vì yêu em quên mất ngày
Em là cơn gió để hương tóc lại mãi nơi đây
Và nếu yêu em là liều thuốc độc thời gian là thứ giết anh từng ngày
Phía bên kia bầu trời có nắng sao bên anh bóng tối vây quanh
Không gian giờ này trống vắng sao em chẳng thể ở bên anh
Một phút lặng lẽ nào đó bản tình ca lại còn dang dở
Hai ta sẽ mãi bên nhau hay còn đó những ngày than thở ? Và ..
Em .. thứ đáng giá của cuộc đời anh
Em quý hơn vàng hơn bạc hơn cả một vùng trời biển xanh
Chúng ta sẽ yêu
Nhưng đáng tiếc là ai khác
Không phải nhìn nhau nữa đâu
Duyên tình ta giờ phai nhạt
Nơi cánh chim ùa về
Nơi nỗi đau gần kề
Chẳng đi cùng lề
Vì thế như thằng hề
Kệ cuộc đời này trôi cứ như áng mây
Ngày bay đến nơi đó đây
Xây giấc mơ với nhau
Mà đau lắm em có hay!
Thương thân ai bờ vai ngày xưa yêu thương
Rời khỏi kiếp tiên thần
Ta quyết làm yêu tinh để tìm lại mối duyên thầm
Trước là thiên binh nàng lại giỏi tiên Cầm
Nhưng mà chốn thiên linh
Không dành cho lối duyên ngầm
Nàng là lương y
Chữa lành bệnh tương tư
Ta mất cả lương tri khi gần nàng đó nương tử
Cũng chẳng giấu gì ta đã viết cả tâm tư
Kể về một người con gái
Trở thành một câu chuyện bất tử
Vứt lấy giang sơn và ta ví như họa
Ta đổi lấy nụ cười nàng cứ tựa như hoa
Bỗng thấy nhói tim nàng có phải cây trâm lạ
Tự phát sáng như sá lợi tử
Giúp ta bỏ cả tâm tà
Tại sao ngập ngừng trước giọt lệ giai nhân
Ta quyết chiến thiên địa nếu duyên này ai ngăn
Nàng vẫn độc đinh ta cũng là trai tân
Kết đôi sinh ra hài tử đặt tên là Khai Tâm
Kết quả chính
Cho bao nhiêu yêu thương nay bay xa
Hoen đôi mi khi thu đưa em qua
Đã từng ngọt ngào giờ nhận đắng cay vì anh
Huh oh
Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió
Vương trên mi ai lá rụng con phố nhỏ
(Vương đâu đây chút hương hoa sữa)
Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa đó hoh yeah
Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen
Trong bao nhiêu ngu ngơ vu vơ mùa lá vắng
Thật nhẹ nhàng dù mùa thu không còn yêu anh nữa yeah
Đã từ rất lâu rồi
Trong anh định nghĩa hai tiếng yêu thương
Anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em
Mùa thu đó anh có em oh
Vậy cớ sao giờ hơn một năm trôi qua
Người đã khác xa thật nhiều
Anh nghe tiếng lá rơi không còn êm nữa
Và mùa thu đến anh không còn em nữa
Có lẽ nào em vội quên đi
Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em
Có lẽ nào em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất
Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ
Anh mất em rồi
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim
Em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Yêu một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
Không lí do nào đã khiến em cùng người đó
Gặp mặt rồi vội yêu
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng
Đông tới ghé nhắn anh rằng
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ
Hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng
Lê đôi chân bơ vơ anh đã hụt hẫng thật nhiều (thật nhiều)
Sao anh không thể ngăn nước mắt nhạt nhòa (vì ai)
Đành ôm bờ vai lạnh cuối thu (cuối thu yeh)
Cho anh thêm ngậm ngùi (vì anh)
Và cho bao nhiêu yêu thương vút bay
Cho bao nhiêu yêu thương mãi xa (mãi xa)
Xa cuối tận chân trời
Có lẽ nào em vội quên đi
Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi
Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em
Có lẽ nào em buông anh đi xa mất
Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất
Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ
Và anh đã mất em rồi
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm
Cũng chính là lúc ôm em thật chặt
Băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền không tên
Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn một vòng tay dịu êm
Rồi cứ mơ mác vu vơ ngẩn ngơ chờ đông tới
Liệu rằng một mai sẽ còn thấy nhau trên đường đời
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về thu Hà Nội sẽ theo cùng em
Nhưng cùng hình bóng mới và có lẽ nào
Và có lẽ nào
Có lẽ nào em vội quên đi (có lẽ có lẽ nào)
Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi (có lẽ có lẽ nào)
Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em
Có lẽ nào em buông anh đi xa mất (có lẽ có lẽ nào)
Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất (có lẽ có lẽ nào)
Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ
Anh mất em rồi
Có lẽ nào em vội quên đi (có lẽ có lẽ nào)
Và có lẽ nào em đưa mùa thu đi (có lẽ có lẽ nào)
Có lẽ nào mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em
Có lẽ nào em buông anh đi xa mất (có lẽ có lẽ nào)
Có lẽ nào anh không phải người mà em yêu nhất (có lẽ có lẽ nào yeh)
Có lẽ nào anh phải tự nhủ rằng chỉ là một giấc mơ
(Chỉ là một giấc mơ)
Anh mất em rồi
Nhớ Mẫn thật haha :)
Xa xăm cuối trời sao dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối..
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây gió đông đưa đi khắp lối..
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào nơi chốn đây..
Một chút kỉ niệm một chút hơi ấm còn vương lại trên kẻ ngón tay..
Từ lúc nào a đã thôi ko mún chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn..
Em bận với những tiêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son..
A vẫn một mình..vẫn thường ghé sang bưu điện...
Hay tới thư viện để tìm lại những hình anh trong anh còn lưu niệm..
Rồi đã lâu ko được nghe em nói e đang cảm thấy thật tệ tối nay..
Anh vội gác lại những công việc e ở âu a tới ngay..
Anh ngồi lại sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em màu cánh gián..
Ngoài ô cửa mưa lăng thành dòng vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng..
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông..
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa ko..
Tưởng như sương rới mãi trên lối ai về phố nghiêng.
Anh nhớ em và cứ vui mà xem như ta đã từng có duyên..
em dù có lớn đến đâu thì cũng chỉ là cô bé của anh thôi
cũng được vuốt mái tóc mà lúc mệt thì môi kề môi
em mãi mãi là cô bé của riêng anh bên anh suốt đời
em hứa mãi yêu anh nhé có chuyện gì thì em cũng đừng có rời
mấy mươi năm trôi qua khổ lắm chỉ cần mãi bên nhau
miệng luôn tươi cười em nhé cười cho dến khi ta bạc đầu
em vẫn hay thường hỏi sao anh gọi em là cô bé
vì tính em thì hay hờn dỗi anh không chiều thì em khóc nhè
aww em mà khóc thì anh sẽ dỗ
anh nhớ lúc xưa cực khổ anh cưa em mãi thì em mới đỗ
nên có em anh trân trọng anh yêu em hơn cả chính mình
alo em ơi lại ngồi với anh 2 đứa mình chụp chung tấp hình yoo
anh sẽ đưa em đi thật xa đưa em qua mọi buồn bã
đưa em đi qua mọi phong ba
đưa em đến chân trời mới ui thoyy thoáng cái đã 60 năm cuộc đời
Nhớ hồng thật đấy😥
Tậpp quài vẫn chuaa rap duocccc :
Những bài nhạc ta thường nghe giờ đã có thay lời
tình cảm em trao đi mất ngậm ngùi theo gió mây trời
đánh đổi ngàn sự cố chấp, em cất bước anh vẫn chờ
lá thư trao cho gió ấm, nhẹ nhàng trôi nhanh hưng hờ
anh biết được trái tim em thì đó là không dễ dàng
yêu sau cùng đánh đổi nổi nhớ, điều đó anh không thể làm
chúng ta của hiện tại
em dành cả thanh xuân cho anh
anh dành cả thanh xuân cho em
chúng ta dành cả thanh xuân cho nhau mà hề nghĩ suy
gặp nhau là duyên phận xa nhau cũng là hai từ duyên phận
chẳng ai biết trước tương lai sau này
dù sau này có nhau
hay không thể bên nhau
cũng đừng quên rằng
chúng ta đã dành tất cả những điều tuyệt vời nhất cho nhau
thương em!!!
Đến bây giờ chia tay đã được 9 tháng rồi mà tôi vẫn chưa thể quên được anh
Bài hát tôi mún hát cho cậu nghe tiếc là chúng ta ko còn bên cạnh nhau nx ☺️
Quá hay
Nghe mãi vẫn hayy.. số lần tôi nghe
👇
Nhắm mắt mình lại đưa tay em nắm dìu a đi qua con phố đông
Anh đã xuất hiện trước mặt em và để em khỏi trong ngóng
Giữ a thật chặt, như là Giữ giấc mơ ngày đầu tiên
Em sẽ ở lại yêu a thật lâu kéo a ra khỏi những muộn phiền
E không hứa là bản thân mình sẽ yêu a đến trọn đời suốt kiếp
Nhưng mà tất thảy những điều em làm chứng minh tình yêu Em bất diệt
Tuổi 20 dành cho anh với những hi vọng thật lấp lánh
Em mong một ngày nào đó Mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh
Vẫn là e, là bờ vai cho a tựa mỗi khi buồn
Trên đỉnh đồi,ngồi bên nhau ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống
Để về già những kỉ niệm mình cùng kể nhau nghe
Niềm vui lớn nhất của e đó chính là có a ngồi phía sau xe
Ôm thật chặt, a hỏi e liệu có tin vào tình duyên
Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng 1 cách thật bình yên
2 tâm hồn 1 giấc mơ chung về nơi nào đó xa xôi
Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn e chọn a đó đoá hoa khôi
chú ninh đình phúc nếu chú đọc đc bình luận này thì xin nhắn con ạ
Muốn được hát cho bé nghe, nhưng chắc không được rồi. Chúc bé "của anh" hạnh phúc 🖤
Thích bài này nhất❤
Tiếng thở dài a gửi vào gió
Em còn nhớ tháng ngày đó không
A gặp em giữa khoảng mênh mông
Như là một giấc mơ mộng
ngày tháng 5 đôi ta gặp gỡ
Em kiến tui lạc vào mơ
Làm cho tim tui thửng thờ
Khi mà hàng đêm nhung nhớ
Những lúc rảnh viết vài câu thơ
Tặng em những lúc bơ vơ
Hi vọng là em sẽ chờ
Đến khi hai ta gặp gở
tình này viết thành trang vỡ
Vì 1Thời a đã lỡ mang
Hết cả 1 khoản hành trình
Mà ta đã yêu lãng mạng
mọi chuyện đã là dĩ vãng
Cũng xin em đừng thở than
Quãng đường này đã là hữu hạn
mọi chuyện cũng đã trái ngang
Chỉ trách a quá vội vàng
Tạo ra kết thúc phủ phàng
Nhưng mà em cũng đừng nản
thời gian ấy a quý hơn vàng
Kỉ niệm nổi nhớ a mang
A Cất nó vào bảo tàng
ngày sao a lại bảo nàng
Gian nan mới luyện được vàng
Như cuộc tình mình chẳng hạn
Tình này a gửi vào nhạc
Để cỏi lòng sẽ không tan nát
Yêu em không do trời phạt
Mà sao nhớ mang mát
Chỉ trách anh chưa đủ trưởng thành
Nên giờ đành nhìn em bước vội
Nếu lần này ko thể thành đôi
Thì chờ lần nữa luân hồi
Mong câu chuyện ko ở lưng đồi
Trái tim sẽ thôi bồi hồi
Vì em chẳng còn là của tôi
Nhắc em nốt lần này thôi
Thanh xuân này chất chứa hoài niệm
Mà anh vẫn lun cứ tiềm
Nổi niềm này a nhớ hết thảy
Nhắm mắt lại a luôn nhìn tháy
Yêu em yêu từ dạo ấy
Như khoản trống mãi ko lấp đầy
Nổi nhớ này cứ luôn đầy rảy
làm gì để a quên đây
Yêu thương chẳng thể quên ngay
Khi nhung nhớ lần ấp đêm ngày
Dằn vặt trong chín đêm nay
Lm a chẳng muốn tỉnh dậy
Đành gửi tình này vào mây
Mong sao cho trời đưa đẩy
Tới nơi a chẳng nhìn tháy
Thôi thì 2 ta đành vậy
Giữ lại mọi thứ đong đầy
Để mai này mình còn gặp lại
a không ngại lại chọn 1 lần
Là em suốt đời mãi không ân hận
mong em sẽ lại chấp nhận
Ròi mai này kề cận gần nhau
Cùng nhau bước tới cuối đời
Để chẳng còn hối hận về sau
Tình yêu giống như phép màu
Cố cầu nguyện ròi sẽ hiện ra
Nhưng mà cậu chuyện tình ta
Chỉ là chuyện mà ta tự tình
Cuộc sống giống như cực hình
Khi anh tự làm cực mình
Nhớ lại từng đoạn hành trình
Mà lòng mình mãi chẳng đc yên
Trái tim này chẳng còn nguyên
Để luyên thuyên những chuyện năm ấy
Dòng kỉ niệm những năm tháng đấy
Sẽ cùng ta bước tiếp sau này
Nếu Sau này mình còn lại gặp
A sẽ ngồi lặp lại chuyện xưa
Câu chuyện những tháng mưa
Mà chắc em chẳng nhớ nửa
Nhưng hồn anh vẫn luôn chất chứa
Những kĩ niệm cùng với ngày xưa
Tất cả do a chọn lựa
Mà ko thể thêm 1 lần lựa chọn
đỉnh quá ạ
Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ
Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể
Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy
Sao không còn khoảng cách anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy
Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa
Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa
Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên
Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim
Anh tìm kiếm chuỗi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên
Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm
[PC:]
Lùi về sau em mãi, tiếc nuối chiếc hôn trên bờ môi êm ái
Lòng còn đang say giấc, say giấc chiêm bao tôi cùng em lâu dài
Để đời anh lại có em, mình cùng nhau sớt chia
Thôi rồi
Sao em đi vội?
Cho anh 1 mình, lang thang phố nghiêng
[Tofu:]
Xa xăm cuối trời, sau dãy đồi nơi tia nắng vàng đang hấp hối
Ngày muộn màng rồi tàn lụi áng mây, gió đông đưa đi khắp lối
Anh lặng im nghe tim mình đập có bình yên nào đó chốn đây
Một chút kỷ niệm, chút hơi ấm còn vương lại trên kẽ ngón tay
Từ lúc nào anh đã thôi không muốn chỉnh tề vì vẫn đang cô đơn
Em bận với những riêng tư cuộc sống vui cười môi điểm trang tô son
Anh vẫn 1 mình
Vẫn thường xuyên ghé ngang qua bưu điện
Hay tới thư viện để tìm lại những hình ảnh trong anh còn lưu niệm
Rồi đã lâu không được nghe em nói em đang cảm thấy thật tệ tối nay
Anh vội gác lại những công việc, em ở đâu anh tới ngay
Anh lại ngồi sau nghịch ngợm chiếc kẹp tóc em, màu cánh gián
Ngoài ô cửa mưa lăn thành dòng, vệt sấm chớp vụt lên ánh sáng
Một ngày cứ thế bình thường rồi cứ cuốn trôi theo gió mùa đông
Tháng 12 lạnh hơn nhiều lắm, nhưng giờ chẳng biết áo mới em có vừa không?
Tưởng như sương rơi mãi trên lối ai về phố nghiêng
Anh nhớ em và cứ vui mà cứ xem như ta đã từng có duyên
Và em
Xin hãy quên đi những, tháng ngày cũ đã xa xưa
Xin hãy thôi nuối tiếc, những điều gì mà ta chưa
Ta chưa từng cho nhau một thứ nào khác ngoài chân tình
Nhưng thôi với anh như vậy là đủ chỉ mong em luôn được an bình
Tây nguyên chiều lộng gió, chân trời vỗ cánh đàn chim
Nếu ngày sau gặp lại đó, cho anh ngồi cùng hàn huyên
Ta lật lại những trang tuổi trẻ nhật ký cũ loang màu
Và chả biết cảm xúc thế nào khi đọc lại những chữ ban đầu
Xin lỗi vì những cuộc điện thoại
Đã làm phiền em với nửa kia
Ɗưới góc phố lặng thinh
Tiếng bước chân chậm chạp
Lúc giữa khuуa
Tất nhiên thì anh cũng như họ
Ϲhọn buông bỏ để em thấу уên bình
Ϲòn riêng phần anh
Thì lại thầm trách mọi thứ
Trái ngược với duуên tình, em!
Lúc mình buồn nhìn trời và thở hắc
Mưa tháng bảу là cơn buồn dào dạt
Lẫn về tình уêu mà anh đã lỡ mất
Hẳn ai cũng từng nếm phải
Ϲảm giác trống trải
Trong lòng mình em ha
Ɲhư em cũng từng đau khổ vì họ rồi
Lại thức trắng bao đêm qua
Ɲếu ta có dịp ngồi lại
Thì anh xin phép kể cho em nghe
Ɓình уên của anh thì cũng giống như họ
Là có em ngồi phía sau xe
Là buộc phải cố lượm lặt được hết
Ɲhững thứ trước kia đã xa mình
Là em hồi đó haу là anh bâу giờ
Ϲô đơn đứng giữa ngã ba tình
Hoàng hôn tháng bảу chưa bao giờ
Giết chết trái tim buồn bã đã cũ mềm
Ɓầu trời đêm naу lại có mưa rơi
Qua một ô cửa đã phủ rèm, em
Anh còn chẳng dám khẳng định
Mình đã nhớ về em bao nhiêu đêm
Ɲhưng sau tất cả thì chỉ có
Anh và anh tự buộc mình уêu em
Lyric :
Anh có tin gì đó vào tình duyên ?
Em chỉ muốn bên anh theo một cách giản dị và bình yên
Nếu anh muốn mình có thể dạo trên cánh đồng hoa
Nhưng chẳng thể hiểu nổi
Chừng nào anh mới hiểu tấm lòng ta =((
Trên bầu trời đám mây trắng và nắng đã ngã vàng
iu anh là 1 khu xóm
Thì tình yêu em có cả làng
Mà thêm nữa chẳng 1 ai
Có thể nào lấn át !
Tình yêu mà đếm bằng hạt
Thì của em nhiều hơn cả tấn cát :3
Nắng ngã vàng
Trả lại màu nắng xanh
Em không chắc sẽ vui nổi
Nếu 1 ngày nào đó lại vắng anh
Việc iu anh
Em xem như là chuyện thường nhật
Chúc nhau ngủ ngon mỗi tối
Và thêm vào đó là những lời đường mật🧸
Hơi khó rap cái lyric này :v
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
Em nhẹ bước chân qua
Bao ngọt ngào bao nhiêu cố gắng
Có hay không những bước thềm trong con tim
Em cần một khoảng rộng
Biết lúc nào anh có thể lại được gặp em một lần nữa
Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
Và đây cũng là bài ek được nghe 😥
NHỚ EM THẬT ĐẤYYYY !!!!
Anh rất thích rap lúc còn quen em em kêu anh học thuộc bài này để ráp cho em nghe mỗi tối nhưng anh thuộc rồi thì không còn ai nghe nữa 😞🍀
Ta đến với nhau như những kẻ tuy tầm thường nhưng điên loạn
Chỉ ước ngày qua ngày và bên nhau đến niên vạn
Hai kẻ bình thường nhảy múa cùng chạy đua khi trời mưa
Cô ấy ngồi ôm chặt núp sau lưng để cùng đua
Có chiếc áo mưa ở dưới cốp, nhưng thôi em không cần
Nguyện làm hai kẻ bình thường khi chết cần chi thành thiên thần
Chạy nhanh lên anh ơi, món ngon sắp đóng cửa
Sắp chết đói đến nơi giờ này còn sợ trời mưa
Ký ức thường vô định chợt xuất hiện rồi trốn đi
Ký ức là đau buồn hay hạnh phúc cũng ướt mi
Ký ức là khoảng lặng ta xa nhau không từ biệt
Ký ức là lời nhạc theo năm tháng cho đến ngày anh chết đi
Anh nhớ nhưng chẳng thể ừ cứ cho là vô tâm
Có lúc anh muốn kể thôi cứ mặc ngoài xa xăm
Kỷ niệm hay ký ức thì cũng chỉ là giả tạo
Là bản thân anh từ bỏ mà lại tỏ ra mình thanh cao
Là bản thân anh từ bỏ vậy mà tỏ ra mình thanh cao
Cuộc sống của chúng ta lúc bắt đầu đã riêng biệt
Áp lực về tương lai đã có lúc anh suy kiệt
Bản thân ai cũng cần sự quan tâm và lo lắng
Không một ai chịu lùi bước kết quả này thật cay đắng
Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới
Em không còn qua thăm, chúng ta có thêm người mới
Em không màn quan tâm, anh không màn nghĩ tới
Em không còn qua thăm, ta có thêm người mới
Anh biết em xứng đáng được hạnh phúc hơn trăm lần
Anh không được tử tế nên chắc có lẽ em không cần
Những thứ anh mang lại, chỉ là nỗi bất an
Cảm giác được an toàn là thứ anh không ban tặng
Tình yêu là bản chất của cảm xúc khi đồng điệu
Nhưng khi không cùng nhịp thì lại gọi là hết yêu
Tình cảm như đùa giỡn nhưng cảm xúc là chân thật
Cố gắng giữ nhau lại thì cũng chẳng còn thân mật
Vậy hãy là em vẫn hồn nhiên ngày mà ta chưa từng tới
Hãy giữ tất cả những điều tuyệt nhất mà cuộc đời này em mong đợi
Anh đã ghé ngang qua một chút nhưng hoa kia không nở
Anh đã cố thử nhưng nhành hoa kia chẳng chờ
Bất giác nhận ra em ơi, chúng ta cách biệt phương trời
Anh không khóc nữa em ơi, chỉ là hạt bụi bên đời
Nổi buồn không cất thành tiếng chẳng biết sao cho vời
Hết khúc nhạc này nữa thôi vậy là mai ta xa rời ...
Ánh nắng đàn chim líu lo
Tim muốn hát không chút lo lắng
Rời bỏ thành phố chật chội
Để tâm trạng cảm thấy sâu lắng
Vì còn biết bao cay đắng
Chỉ là ta chưa trải qua thôi
Tuổi trẻ này nhanh như làn khói
Mới thoáng chốc đã mất đi rồi
Thời gian không thể ngừng trôi
Nên cứ chơi khi ta còn trẻ
Trái tim thì vẫn còn khỏe
Còn thanh xuân như là đồi tre
Ta muốn nhìn thấy chân trời
Và cánh chim tung bay phấp phới
Vậy hãy chơi khi còn có thể
Vì lúc đó ta cảm thấy mông lung
Thanh Xuân có thể màu hồng
Cho ta một tình yêu đẹp
Thanh Xuân có thể màu đỏ
Trao nụ hôn trong con ngõ hẹp
Thanh Xuân có thể màu xanh
Mang cho ta cảm giác an lành
Và thanh xuân không thể nào thiếu
Là Những người bạn ở trong cuộc đời
Thanh Xuân này vốn ngắn ngủi
Nên cứ chơi một cách tuyệt vời
Trước khi tuổi trẻ này cạn
Ta cứ chơi khi ta được mời
Cùng với một chút nhạt nhòa
Anh em ngồi ở đây cùng chơi
Nếu thời tiết hôm nay nóng bức
Thì anh em mình sẽ cùng đi bơi
Anh ngâm nga vài câu hò, câu hò lý cây bông
Anh hò cho một cô em gái đang chai tóc bên sông
Anh chỉ sống với máy chèo không có đất mênh mong
Chỉ cần em còn ngồi chai tóc anh quyết ở mãi bên sông!
Ơi hò là hò ơi... trong đầm gì đẹp bằng sen
Quê mình ai đẹp bằng em, em xinh đẹp không cần bằng khen
Mới tí tuổi mà đã biết thẹn, gội bồ kết nên tóc em đen
Dáng diệu dàng và đoan trang đừng vội về nhà chi sớm, em êiii ...
KHOAN!!!
Bông trắng và Bông xanh
Cho anh nhà quê hỏi em còn độc thân hay chăng
Để anh biết anh còn chờ ngày cùng đun cơm thổi lửa
Ăn chung một mâm cơm, hò cho em nghe mỗi bữa
2 đứa gặp - là duyên
Ghe anh niễn - rồi nghiên
Em nở nụ cười duyên vậy là em thích anh là xiền!
Anh biết anh không nhiều tiền, nhưng mà tiền không phải là quyền
Anh có quyền thường... quyền nhớ... quyền viết cho em bài thơ
Em gái đừng vội làm ngơ khi ghe anh chỉ chở lúa
Biết đâu anh thành tỷ phú khi lúa thóc anh trúng mùa
Chỉ cần ta còn bên nhau và cùng chung một cơn mơ
Chứ đừng bến bồi - bến lỡ để anh mãi hoài mong chờ em ơi!!!
Thắm ơi...
Hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Ơi... hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Tui biết là nhìn cô đẹp tui nói thiệt đó cô ơi
Chắc là cô tên Thắm, cô xuống chơi từ phố mới
Mấy thằng nhỏ trong xóm còn đồn là qua bác Năm tìm chỗ đợi
Chờ coi thằng nào tốt đem miếng trầu rồi vô chơi
Tui còn biết là số tui xui da thì đen mà chân thì phèn
Nhiều lúc muốn cô để ý nhưng ngậm bồ hòn ko dám vì thẹn
Bởi cầu khỉ còn đong đưa, tình của anh còn bán chiếu
Trăng chỉ còn 1 nửa khi thằng 2 lúa tui đang yêu
Mà lý nàng ơi cho kiệu vàng anh đưa đón
Em về nhà anh làm vợ rồi hát anh nghe bài ru con
Để anh dạy em giăng câu, cho em bài dí dầu
Trước sân anh có cây khế ngọt, quê mình thương còn bỏ đi đâu!
Nhà em dù mấy sông mấy đèo anh cũng lội
Chờ cho pháo nổ ra giêng mình chung đôi
Anh thì canh thân, còn em dần đúng rồi
Ông mai nói tụi mình hợp em theo anh là trúng mối
Cô ơi cô đừng đi lấy chồng
Về Tây Đô bên dòng sông tui ngồi hát cô nghe
Trời ơi! Cô đừng đi lấy chồng
Để 2 thằng buồn câu hò lý cây bông
Ơi... hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Ơi... hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
Hò... là hò ơi...
nhớ emmmmmm 😞
Vẫn là em cô bé dễ thương , Phía sau nụ cười là mái tóc
Có lần em hỏi , Tình cảm anh trao điều đó có phải là thật không
Anh liền trả lời và không cần nghĩ , Những điều anh nói là thật lòng
Lời anh yêu em không thể nào nói và chỉ tính bằng cây thước đo
Anh chỉ có thể hôn lên môi em , Và ôm em từ giây phút đó
Thân hình nhỏ bé kèm theo nụ cười , Mái tóc hồn nhiên bay trong gió
ánh mắt của em anh vẫn còn nhớ , đó là khoảnh khắc anh thấy rõ
Nó luôn long lanh và đầy sắc màu , anh không thể nào diễn tả nó
1 toà lâu đài và 2 trái tim , 2 người bên nhau là chưa đủ
1 trai 2 gái là con chúng ta , khoảnh khắc dễ thương anh muốn thử
Cây bút anh cầm chỉ viết nhiêu đó , Em có cảm thấy là đủ chưa
Nếu còn chưa đủ để anh viết thêm vài dòng tiểu thuyết cho đủ nữa
Trái tim của anh đã thuộc về em kể từ lần đầu em nhìn nó
Anh tự hỏi rằng thấy em là duyên hay là số anh nó gặp hên
Vẫn bàn tay nhỏ , Chỉ có anh nắm khuôn mặt em đó dần đỏ lên
Tới đây đủ rồi anh không nói nữa , Mắc công em bảo anh lại sến
Ta đi tìm nhau nhưng niềm đau ngăn cách hai ra
Anh cứ muốn giữ em cho riêng mình dù ngày mai xa
Muốn nói rằng AnhThuongEm😍
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
TRANG giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
EM nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
CÓ hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng
BIẾT lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa
LÀ khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
ANH yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
YÊU...! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
KHÔNG...! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu.
Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt
Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt
Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng...
Đông tới ghé nhắn anh rằng...
Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm...
Cũng chính là lúc ôm em thật chặt băng qua mọi nẻo phố cổ ta thường đến
Nhắm mắt chạm nhẹ nỗi đau miền ký ức không tên
Giật mình chợt nhớ anh không thể với đến
Chỉ là giấc mơ quá êm đềm
Trọn vẹn 1 vòng tay dịu êm...
Rồi cứ man mác vu vơ, ngẩn ngơ chờ đông tới...
Liệu rằng 1 mai sẽ còn, thấy nhau trên đường đời...
Ta cũng đâu ngờ sau bao ngày chờ đợi
Bài hát cất lên về “Thu Hà Nội” sẽ theo cùng em... nhưng cùng hình bóng mới...
Ở trong thùng sốp mong cậu đừng buồn nha😊
Nét luôn 🫡😘
bài tủ ❤
ngoài trời những chú chim đang bối rối bay khắp lối
Anh chọn gửi lá thư cho em vào lúc trời sắp tối
Anh đã chọn cửa bình yên là hơi lạnh của nơi đà lạt
Đốt cả ngọn lửa tình yêu mà ngồi hiu quạnh cùng ly trà lạc
Đi qua khuôn bật cảm xúc anh cất em ở trong mơ
Nụ cười của em là hạnh phúc anh cất em ở trong thơ
Đừng hỏi vì sao mà anh đã phải cần em cả đời
Em là người duy nhất mà anh phải thức hằng đêm trả lời
Anh không mang em đến nhưng sẽ không cho em đi
Sao chưa đến hồi kết nhưng sao lại hoen bờ mi
Anh không làm em vui tử nhủ không buồn bực
Sao nhắc lại vẫn thấy đau ở trong lòng ngực
Sẽ được công chiếu thước phim lãng mạn của anh và em
Và sẽ không thiếu hàng vạn người xếp hàng để chờ và xem
Bước vào tim em anh mù quáng như nai đang lạc đàn
Khúc ca anh viết tặng em đậm chất trữ tình còn hơn trang nhạc vàng
Anh, muốn viết ca khúc này phải dài ra
Anh, không nhớ em nhưng sao có hoài ta
Đêm lại về lạnh chỉ đơn giản với yêu thương vào với bài ca viết câu chuyện chúng mình yêu nhau và không có ngày xa
Trên con xe anh chở em băng qua con đường chật hẹp
Lưu lại trong anh là cảm xúc và kỉ niệm thật đẹp
Ai yêu nhau đến bên nhau không lần cải vả
Tim anh em lấy đi cất giữ không cần phải trả
Ta lạc nhau trên con phố dài
Dù mình không lớn lên cùng thành phố nhưng mà định mệnh cho anh được gặp em
Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất, nơi mà dấu chân anh được đặt lên
Dù thế nào đi nữa thì anh vẫn muốn là mình cùng (muốn được cùng)
Được nắm đôi bàn tay em và nhìn về phía xa nghìn trùng
Anh muốn được ôm em, trao nụ hôn thân quen lên hai bên tóc (bên tóc)
Anh đã có quá nhiều lầm sai làm bao nhiêu đêm em khóc
Nếu buồn quá thì làm vài chai, đưa lên môi anh nốc
Mấy cô em kia anh xin block vì em luôn luôn là người xinh nhất, ah
Có nhiều cạm bẫy mà anh biết là mình phải cần nhau
Em là mở bài, anh sẽ là cái kết của phần sau
Quá nhiều cách cảm thì mới biết mình có thần giao
Nói về tình yêu thì anh không cần phải đợi tới lần sau
Ước mơ của anh, không phải vài ba tỉ
Mà là 24 tiếng bên em đã là một ngày xa xỉ
Và em à (em à), hãy lại đây gần bên anh
Con tim này là thành phố và em là ánh đèn trung tâm (em à)
Bài hát: Những Người Đang Yêu Nên Nghe - Dick
Anh lại buồn, em đi thật xa về nơi bình yên
Anh sẽ không bao giờ quan tâm về những người ta để khỏi tình nguyện
Anh sẽ không tin lời họ đang nói với anh là chiều sâu
Anh chỉ cần ngồi ở đây và anh nhớ về buổi chiều
Ngày mà chúng mình bên nhau là 1 ngày đầy mưa nắng
Ngày mà tất nhiên là anh đánh bài nhưng mà hôm nay vẫn chưa thắng
Có ngày mưa thấm, ngày mưa giông, có ngày chứa đầy nắng cháy
Và anh sẽ uống ly cà phê này, cho dù có đắng mấy
Dù là ngày mai, anh vẫn thể gặp em trên đường quen lối về
Anh yêu em, là cách mà anh vẫn thường hay nói thế
Có khi mà anh đã ngã lưng ra cả ghế dựa
Bây giờ anh sẽ đặt hình bóng em ngay ghế tựa
Anh sẽ đặt cho em cả đề bài hay là danh vọng
Anh sẽ tô điểm cho bức tranh tĩnh thành tranh động
Anh sẽ bẻ cho tặng cho em một vài cành thông
Bây giờ anh hỏi liệu bên anh em có bằng lòng
Về làm vợ anh nhé
Về làm vợ anh nhé
Về với anh cô bé
Anh sẽ hát cô nghe
Có nhiều khi anh lại muốn quay về với em
Có nhiều khi những buổi chiều trời đã tối đen
Nhiều khi anh muốn nói anh yêu em nhiều biết mấy
Anh không quan trọng những việc trời, trăng, thời tiết bấy
Bây giờ mình cứ rap dù khi mình hát nhảm
Nhưng mà anh biết anh yêu em không bao giờ ác cảm
Dù khi mà anh đã để cho trái tim còn lắng đọng
Dù khi đã uống quá nhiều, khiến cho anh đắng họng
Dù khi anh muốn chìm vào trong làn mây trời
Em à! Hôm nay, anh có em ở đây rồi
Chúng ta sẽ bên nhau 1 buổi chiều đầy mưa nắng
Anh biết là em sẽ khen anh thơm dù là chưa tắm
Anh biết là ngày mai em sẽ nằm bên bờ vai
Và tình cảm của chúng ta sẽ không hề mờ phai
Em ơi hãy nói cho anh nghe đi nà!
Điều mà trong tâm hồn của em luôn nghĩ thấu
Sao hôm nay, anh đi trước em đi sau
Chúng ta sẽ cùng bước dù là bên cạnh nhau
Dù trái tim anh quặng đau nhưng mà anh vẫn còn yêu em
Hãy nói cho anh nghe, chuyện tình yêu là gì
Không phải là chuyện tình yêu là chuyện cổ tích đâu
Bởi vì anh đang nói cho em nghe những điều bổ ích lâu
Có nhiều khi anh đi ngang và anh lại huýt sáo
Anh đã nói cho em nghe anh muốn nấu cho em ít cháo
Anh muốn nấu cho em ăn 1 bữa cơm no nê
Bây giờ tình yêu trong anh thực sự nó to ghê
Có khi anh ngồi có khi anh muốn nằm ngủ
Nhưng mà nếu như giận hờn anh sẽ nhét em vào gầm tủ
Anh sẽ cho em biết rằng bản thân anh là ai
Anh là thằng con trai có sai thì anh sẽ làm lại
Anh là thằng đàn ông, sống với lương tâm ngay thẳng
Dù anh có vết thương ngay cẳng
Nhưng mà anh vẫn không mơ về những điều may mắn
Anh sẽ làm nên cả lâu đài từ bàn tay trắng
Nói cho anh nghe đi điếu thuốc lá làm cho anh mệt phổi
Bây giờ tất nhiên anh không bao giờ muốn mình chết thôi
Dù ngày mai chết đói nhưng mà anh sẽ luôn có em
Có em là giống như bầu trời có ngày và có đêm
Nói cho anh nghe đi, những điều mà trong tâm hồn em
Nói cho anh nghe đi, những điều mà anh đặt sâu vào trong lòng em
Nói anh nghe đi, những điều mà anh thấy nằm phía sâu trong lòng đen
Nói anh cho anh nghe đi hết những điều mà anh sẽ không phải là chồng em
Nhưng một ngày nào đó anh lại quay về nơi đây
Cái nơi sever 3h khuya và anh vẫn ngồi mà phơi bày
Anh sẽ nói cho em nghe hết những điều trong tâm hồn cả lí trí
Em à những hạt mưa bây giờ ngoài đời vẫn li ti
Nhưng mà anh sẽ thả cơn mưa này vào lòng em
Anh sẽ cho hết những muộn phiền đi vào tròng đen
Anh sẽ một ngày nào đó anh sẽ thở ra làn khói trời
Nhưng mà lúc đó thì tim của anh sẽ không đau nhói rồi
Trời ơi! Tại sao anh lại chọn cách yêu em?
Nếu như chúng ta cần nhau, không biết bao nhiêu đêm
Dù là có ánh đèn chiếu thẳng vào trong mắt anh
Nhưng mà em biết không? Anh ngồi giữa đất lạnh
Và anh lại nhớ em trong từng lời ca hát
Đây là 1 lời ca hát
Nhưng mà anh vẫn cố gắng nói cho nó hết beat đi
Sau đó là anh, em ơi em biết gì?
Chúng ta sẽ, không còn quen biết nhau
Hay chúng ta sẽ đi với nhau thật dài lâu
Dù là ngày mai, dù là ngày sau, dù là bóng đêm
Tình yêu trong ta sẽ không bao giờ nó sống thêm
Ê! Câu cuối hơi nhảm hư yeah!
lời này rap sao đây bác, chỉ giáo với ((=
Sau tất cả cũng chỉ là " ghé qua"
Cuối cùng cũng chỉ là ghé qua
anh lại nhớ hiền của anh rồi :((
Tuổi 17 anh dành cho em, với những hi vọng thật lấp lánh
Anh mong một ngày nào đó mình về bên nhau ước mơ được chấp cánh
Vẫn là anh, là bờ vai tựa cho em mỗi khi buồn
Trên đỉnh đồi, ngồi bên nhau ngắm hoàng hôn buông xuống
Để về già, những kỉ niệm , mình cùng kể nhau nghe
Niềm vui lớn nhất của anh đó chính là có em ngồi ở phía sau xe
Ôm thật chặt, em hỏi anh liệu có tin vào tình duyên?
Em thật sự chỉ muốn bên anh bằng một cách thật bình yên
Hai tâm hồn một giấc mơ chung về nơi nào đó thật xa xôi
Trước khi vườn hồng trở nên úa tàn
Anh chọn em đoá hoa khôi
Ai còn nghe vì tâm trạng không.....?
Làm bài trước khi tuổi trẻ này đóng lối đi ad