-Đường tình mình chia thành lối riêng, hỷ nộ ái ố chẳng đành chờ tới phiên. -Uyên ương về trời ta tạm biệt đôi chim, nụ cười hững hờ em đoạn tuyệt mối duyên. -Thiên ý bắt mình phải cách xa vạn trùng, sau một khoảng thời gian ta tạm gần. -Nhất ngôn đã định bên nhau đến hạn cùng, rồi vội tiễn biệt khi vấp phải gian truân. -"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng." -Từng đóa CÚC, MAI còn đương rộ, nhành TRÚC liêu xiêu lại hồi ức hương TÙNG. -Sương trùng điệp, che lời thương cùng nhịp đập trong tim hoài niệm vương vầng nguyệt. -Thôi dừng tiệc mừng, xin đừng thiếp, cùng đừng để sầu bi trải dài qua từng kiếp. -Nếu việc vướng vào em là nghiệp chướng, anh vẫn sẵn sàng lãnh hết tội nghịch thiên. -Ngôn ngữ tình yêu luôn là đặc biệt nhất, dù chẳng thể hiểu được mỗi lúc ngồi dịch phiên. -Vô tình phạm vào trong một cái nhìn, Thiên Lôi phạt anh bằng tiếng sét ái tình. -Hình phạt ra sao thì anh xin bái lĩnh, chỉ sợ người em chọn không phải mình. -Sẽ là cổ tích thật mỗi khi thất tịch, như Ngưu Lang Chức Nữ tình bất di bất dịch. -Anh chờ người am hiểu, mặc người đời đàm tiếu vì anh thừa biết thế nhân này rất kịch -Nhân chi sơ tính bản thiện, ái tình chỉ kết vì cạn duyên. -Vậy sao không cho nhau được mãn nguyện, định kỳ hạn cho nó là vạn niên
Před 2 lety+86
Sao không là ta của những lúc thường ngày? Sao hôm nay anh buồn vầy? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau. Hay sẽ không biết nhau? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng Mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Uch... biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười Muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành Vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Lyrics: Ver 1: Sao không là ta của những lúc thường ngày ? hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?- Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu. Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ. Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm.
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười Muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành Vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Cảm ơn em vì đã cho anh những quãng thời gian đẹp đẽ nhất thời học sinh chúc em mãi hp chúng ta chắc cungz chỉ bước đến đc đây dù gì thì em cungz là một ng anh từng yêu rất nhiều cảm ơn em đã đến bên a
Sao không là ta của những lúc thường ngày ? Hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?- Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm Bridge : Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Ver 2 : Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà ở trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Ver 1: Sao không là ta của những lúc thường ngày ? hmm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu. Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ. Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng, đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm. Bridge : Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 : Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì, đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vạn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
2:03 Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười Muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành Vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi… có những đau thương anh thấu tận xương máu Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này dám bẻ gãy thiên ý Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người” Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên… em ơi…
Đoạn 2 Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại, Ừa thì… thôi người cứ đi đi Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại nhưng anh cũng không phải kẻ trách cứ chi li Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại, tựa như trong thần thoại tay vá trời Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ những ca từ hoa mỹ hay quá lời Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời, nhỡ đâu mình tương ngộ, mặt đối mặt giữa biển người Mong ta sẽ chào nhau bằng… cách một nào đó, hoặc… đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu - miền kí ức xưa, rượu sầu cũng đâu còn uống nữa Bởi những phiền muộn cũ nhàu giờ đã ủ màu… anh cũng chẳng còn muốn giữ. Mà sau này em có nghe thấy những thanh âm dòng thời gian Thì xin hãy che lấy e ấp những món quà …. ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận trong 1 khoảng cơ hàn, để chí nam nhi này càng vững vàng hơn Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường, riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ Đất trời dung hòa, nhưng ta chẳng về chung nhà, Sau khi trải qua… những lần nhân quả thì anh mới nhận ra…. rằng phận ta phải thuận theo tự nhiên mà xuôi dòng ngân hà Khi hoài niệm về cố nhân, anh cũng chẳng còn cất giữ chi những điều thật đáng trách Cuộc tình nào…. mà chẳng có kì hạn, em sẽ hoài bất tử trong những sáng tác.
Tích tịch tình tang cuộc tình đã đứt đoạn như là tựa dây đàn khi tay em chẳng nắm Anh đã cố tìm lại em trong đống kí ức cũ mềm rồi anh tự chìm đắm Hình bóng em hiện rõ như lần đầu nói với anh còn cần nhau Vì anh biết xa nhau lần này thì chắn chắn sẽ không có lần sau Hai thói quen anh vẫn không thể bỏ là bao sài gòn luôn mang theo kề cạnh Và hình bóng em vẫn còn ở trong anh ta đã cùng nhau đi qua những ngày khó Rồi khi bình yên lại chẳng thể cùng nhau giờ nơi sài gòn mà ta từng đi qua Chỉ còn lại chút lưu luyến tuổi thanh xuân anh chỉ mong là em được cười Được hạnh phúc giữa chuỗi ngày không anh giữa dòng người mênh mong Em ra đi bỏ lại những ngày buồn rõ dài. Sài Gòn khuya ta đã từng dạo phố từng là những lúc có em phía sau xe Từng là câu chuyện buồn vui nói nhau nghe từng là những ngày bình yên sau đến lạ Em đã từng nói là sẽ mãi bên nhau vậy sau bước ngoặc mãi mãi là bao lâu Giờ chỉ còn anh một mình giữa phố quen âm thầm chịu đựng nỗi đau không có em Càng làm vậy chỉ làm anh nhớ thêm nhớ về những lúc mới yêu mình hẹn hò Nhớ về cái ôm sau xe chờ đèn đỏ nhớ mùi tóc em nhẹ đưa theo làn gió Tất cả sau cùng cũng chỉ là kỷ niệm anh vẫn cố chấp vẫn miệt mài đi tìm Niềm vui anh có cùng em mang tới kiêm luôn nỗi buồn em khuyến mãi tặng kèm Trò chới tình yêu anh nghĩ em đã thắng vì anh đã thua khi vừa mới bắt đầu Lo sợ mất em giờ đã thành hiện thực anh chẳng còn cách để giữ em bên đời Những lời sau cuối anh chắng nói nên lời chỉ biêt cảm ơn em vì em đã tới Cho cảm giác bình yên sau đến lạ cuộc tình này tan vỡ để giúp ta trưởng thành Em có nụ cười trên môi thật rạng rỡ niềm đau trong lòng anh cố chấp để dành
Giá như hôm đó chẳng cãi vã Giá như hôm đó chẳng rời xa Chắc cũng là đáng thôi niềm đau anh phải trả Lỗi do anh vướng bận trong đời ta Thoáng say lòng nhớ em mà không nói Vừa mới đây mà ngỡ bao năm trôi Người đêm đêm với anh cùng chăn gối Nhưng bây giờ có lẽ em đã quên tên rồi Gửi nhờ mùa xuân xin hãy giữ lấy nụ cười còn mãi trên môi em Anh chẳng thể bên em được nữa rồi..kỉ niệm này hãy nó trôi êm Đâu ai muốn kết cục vậy đâu em Ta lỡ làm vết thương lại sâu thêm Từng cùng nhau đi qua ngày giông bão nhưng bây giờ phó mặc chuỗi ngày cùng nhau quên
Thế giới này là của anh và anh có quyền đi với em Bất sáng tất cả đèn xanh,anh chạy thật nhanh Với em kề bên vai và chai champaine em cầm trên tay Hết đêm nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai Em thích gì anh cho đó,em thích bentley anh vẫn cho Em thích villa anh vẫn lo,cho đến LV anh cũng có Chỉ cần em chới với anh là cả thế giới này thuộc về em Chỉ cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp Nhưng em ơi đó là nếu,đó là mơ em vẩn rất kêu Thằng cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu Anh lớn lên từ đường phố chỗ xe hơi không có đường vô Chỗ công nhân ăn mì = xô,mỗi khi mưa xuống hứng nước = tô Chỗ em gọi là căn hộ còn chõ anh ở họ gọi là ổ Thế giới anh xài tiền việt còn thế giới em xài tiền đô Em đổ xăng thì được đầy bình còn anh đổ 5000 nó không cho đỗ Đi ngoài đường anh gặp được em anh xin số thì em say noooooo Ver 2 : Karik Em muốn gặp Trần Quán Hy ! anh sẽ kêu người hẹn giờ trước Em muốn du lịch sang Mỹ ! anh sẽ kêu phi cơ đến rước Hễ những gì em muốn,em chỉ cần nói thích là được Và tất nhiên chuyện đó chỉ xảy ra nếu như anh là thằng ăn cướp
lyric: Sao không là ta của những lúc thường ngày? Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm
Anh vẫn ở nơi đây và chờ em Lại 1 mik ngồi bên ô cửa sổ Nhìn thành phố sô bồ nơi mà có em Thêm 1 chút trọn vẹn tình yêu Thêm cả những ngày đẹp bên em Trong lòng nhiều cảm xúc mà khó tả Cuộc tình ta như bản tình ca viết dở Không hoàn thiện dù đã cố gắng Em oiii... Ah đã cố gắng để hoàn thiện cuộc tình Mà sao em cứ trốn tránh khỏi ah Liệu do ah sai sót hay quá tin em 1 cuộc tình không có thể nào cứu vãn Dù đã cố gắng nhưng không thể vun đấp Mong rằng chúng ta ở kiếp sau Vẫn có thể gặp được nhau trong hình hài khác
Sao không là ta của những lúc thường ngày ? hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?- Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu. Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ. Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm. Bridge : Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Ver 2 : Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi… có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Vài lời nhạc xin được gởi đến em, như cơn mưa ngày mình mới chạm mặt Ướt đôi vai khi anh lấy tay che, đưa em xa khỏi thính của vạn vật Vô tình quen rồi cũng phải lòng nhau, mỗi đêm về thấy em trong giấc ngủ Anh thầm nghĩ kiếp này phải bên nhau vì biết đâu kiếp sau anh không còn bất tử Anh đâu muốn bản thân mình lớn lên để những yêu thương phải hoà quyện vào gió Là kỷ niệm anh vẫn thường đón em mà biết đã có một phút giây nào nhớ Nhớ về những ngày tháng qua đi, khoảnh khắc đó mình hôn nhau say nồng Đôi khi yêu đơn giản là bình yên nên sẽ bên em mãi mãi chẳng thay lòng Ngắm mây bay ở giữa thị trấn nhỏ, nắm tay nhau khi hoàng hôn khuất núi Khoảnh khắc ấy hai đứa còn cạnh chung, là ngọt ngào anh thường đem cất túi Anh yêu em yêu em nhiều hơn thế và chỉ mong rằng em vẫn còn ở đây Vì ngoài kia bầu trời đã bừng sáng mà ánh nắng vàng cũng sẽ rời bỏ mây Anh chỉ muốn hôn nhẹ lên gò má, Hôn lên môi em mặc kệ người ta nhìn Để vương lại chân thành ở trong đó, mong một ngày em không rời xa mình Là quan tâm em hơn ngày hôm qua, ít hơn ngày mai nhưng chỉ là một chút Nếu cuộc đời chỉ còn 60 giây thì cho anh được ngắm em trọn một phút
" Mà em cũng nhớ Đạt, thế sao anh đi ngủ rồi mà nhớ anh thế nhở ? Anh có muốn ôm em hông? Ra đây ôm nè. Không một ai ship Đạt cho em hết... em nhớ Đạt quá à "
Rồi mai đây đôi ta ngồi hàn huyên, kể nhau nghe về những kỷ niệm cũ Khoảng bình yên ngày đó là thanh xuân, của chính em nên anh xin nguyện giữ Như là giấc mơ thuở học trò, tuổi 17 của em là ấm áp Mà anh trao giữa bầu trời Tây Nguyên, khi nỗi buồn được niềm vui lấn át Cho dù rằng hôm nay phải xa nhau, nhưng tâm tư luôn có em bên cạnh Đưa em về rồi nhắc em cài áo, để không cảm mỗi khi trời đêm lạnh Áng mây trời vô tình lướt qua đây đã mang anh đi xa khỏi nơi thị trấn Sáng thức dậy vẫn thấy môi em cười nhưng bỗng yêu thương chợt mang bao vị đắng Chỉ cần có niềm tin ở trong lòng thì dù yêu xa ta vẫn luôn thấy nhớ Nhớ những góc sân trường mình bên nhau, lưu thật sâu vào trong trang giấy đó Anh chỉ muốn được viết ra vài dòng, sau cơn mưa đâu chắc có cầu vồng Nhưng yêu em nỗi nhớ hoá vần thơ, bầu trời xanh cũng hoá thành màu hồng Không cần biết quá khứ mình là gì, dù nước mắt hay cả những đau thương Hãy cứ xem như đây là thử thách, để sau đó ta sẽ cần nhau hơn Họ thường hỏi bao giờ mình chia tay, bao giờ thì anh cũng không biết chắc Chỉ biết là anh vẫn mãi yêu em, dù có phải luân hồi sang kiếp khác
Anh muốn yêu em đến mai sao này Rồi thuân lợi ta sẽ được kết hôn Anh muốn yêu em đến nơi thật dài lâu Ta sẽ đi ngấm biển và ngấm cả hoàng hôn Đừng nói dối rồi phải xin lỗi đâu Nói raa lời thật lòng nhất Anh sẽ bên em đến mai sao này rồi trao em nụ hôn ngọt ngào nhất Thôi thì taa hãy ngồi lại với nhau Để chúng taa có thể tìm thấy nhau Ta như bức tượng nên chẳng thể biết đau Muốn hạnh phúc và muốn gần bên nhau Đến bây giờ thì anh lại nhớ Những khoảnh khắc ta được gần nhauu Muốn kế bên em roài ôm thật lâu Muốn nói với em là yêu em đậm sâu Chẳng cần mơ mộng rồi lại ảo tưởng đâu Đợi em bao lâu thì anh cũng cũng chẳng ngại Vì chính trái tim anh đã nói lên rằng Vì tình cảm này chẳng bao giờ phai Tuy đôi taa gặp phải nhiều cản trở Nhưng đôi ta chẳng cần phải than thở Chỉ mong mai sao ta sẽ được công nhận Những lần cãn trở và những lần bị mắng Nhưng bấy lâu nay chúng ta rất cố gắn Chắc ông trời sẽ không phụ lòng người Thời gian bên nhau thì vẫn cứ trôi dần Chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy em cười Thì trong lòng anh sẽ đầy sự cố gắn Chẳng cần phải nói đây như một ván bài Nhưng em yêu anh thì anh đã đắt thắng .
Ver 1 : Ѕóng đến rồi sóng cũng vội đi, sao cát lại muốn cơn sóng được tái hiện, Hạnh phúc nỗi đau qua bờ cát trắng xóa đơn thuần không nằm ở khái niệm, Ɲơi ta có thể lại tìm thấу được nhau như hàng phấn hoa khẽ baу đi tìm nhụу, mình lạc nhau giữa dòng chảу số phận, em đang ở đâu sao anh không tìm đi, Ɗù tình có nhiều đi chăng nữa nhưng đâu chắc hẳn ta sẽ thuộc về nhau, Ɲhư cành xương rồng không ai dám sờ vào sự cô đơn thì ai có thể thấu, Ɛm ơi, thương vì nhau rồi đau, nước mắt cứ thể như sắp được lên men, Thăng trầm đắm chìm trong tuуệt vọng gói gọn trong quуển từ điển mang tên em, Đã một giờ sáng anh muốn nghe em nói thêm, nén lại nước mắt khi nghe tên như thói quen, Thu mình trong căn phòng chật hẹp để nỗi buồn được hòa quуện cùng không gian là một màu tối đen, Rồi một mai khi уêu em sẽ hiểu ta chỉ уêu thôi điều đó vẫn chưa đủ, Họ vượt qua trên cả sự hi sinh mong tìm được nơi hạnh phúc đang cư ngụ, Vẫn còn một mình, anh vẫn đánh đổi, vẫn trách ông trời sao ta không sánh đôi, Anh đâu cần thứ tình cảm cao sang, anh chỉ cần em và những điều giản đơn, đọng lại trong lòng sự tiếc nuối, anh không oán hận anh chỉ muốn cảm ơn, cảm ơn em, huh Mel : Ɛm đâu hiểu thấu lòng anh, vì em đâu có уêu như là anh mong chờ, Vì bao niềm đau, chỉ một mình anh biết Ɗù bao lời nói thoáng qua, dù em đã xa, em vẫn đổi thaу điều gì trong anh, vì chỉ khi уêu,em mới haу lòng anh Ver 2: Và rồi em sẽ biết bao nhiêu lần đứng lên là tương đương với bao nhiêu lần gục, Ɗù tình уêu họ trao cao thượng cách mấу cũng chỉ là ái tình trần tục, Ϲhỉ khi уêu em mới hiểu thế nào con đường đừng đi là nơi em hò hẹn, Và em sẽ khóc nếu anh làm em cười bằng nhữmg câu nói người từng trò chuуện, Ɲói em biết người từng choàng taу ôm, ấm áp không cần que diêm, Giờ đâу chỉ là danh từ có lẽ khi nhắc đến là vội vàng che tên, và thời gian cũng dần hoán đổi, Từ bình minh lại thành hoàng hôn, mặc nhiên quen với việc ngủ sớm và chẳng về nhà muộn màng hôm, Và vì lẽ đó đúng ra, em nên sáng suốt và dần giác ngộ, Ɛm phải từng một lần điên dại vì уêu và tập уêu cả những người khác họ, Để một lần nữa tình уêu cho em biết, em sẽ chẳng muốn tìm người khác tô son Trên nụ cười em, cũng để họ có thể, vẽ nốt thăng trầm trên điệu saxsophone, Lao vào như thiêu thân trong những buổi tiệc tùng, và chẳng ngại khi em quá chén, Quen với việc em được quên mình hàng đêm thức trắng và kẻ mắt đã lem, tự mình trốn chạу mà không ai chứng giám, Khỏi qua khỏi kí ức dàу xéo đến buộc chân, em sẽ hiểu bản thân mình xứng đáng, tuу cho đi nhiều hơn là được nhận
Sóng đến rồi sóng cũng vội đi, sao cát lại muốn cơn sóng được tái hiện, Hạnh phúc nỗi đau qua bờ cát trắng xóa đơn thuần không nằm ở khái niệm, Nơi ta có thể lại tìm thấy được nhau như hàng phấn hoa khẽ bay đi tìm nhụy, mình lạc nhau giữa dòng chảy số phận, em đang ở đâu sao anh không tìm đi, Dù tình có nhiều đi chăng nữa nhưng đâu chắc hẳn ta sẽ thuộc về nhau, Như cành xương rồng không ai dám sờ vào sự cô đơn thì ai có thể thấu, Em ơi, thương vì nhau rồi đau, nước mắt cứ thể như sắp được lên men, Thăng trầm đắm chìm trong tuyệt vọng gói gọn trong quyển từ điển mang tên em, Đã một giờ sáng anh muốn nghe em nói thêm, nén lại nước mắt khi nghe tên như thói quen, Thu mình trong căn phòng chật hẹp để nỗi buồn hòa quyện cùng không gian là một màu tối đen, Rồi một mai khi yêu em sẽ hiểu ta chỉ yêu thôi điều đó vẫn chưa đủ, Họ vượt qua trên cả sự hi sinh mong tìm được nơi hạnh phúc đang cư ngụ, Vẫn còn một mình, anh vẫn đánh đổi, vẫn trách ông trời sao ta không sánh đôi, Anh đâu cần thứ tình cảm cao sang, anh chỉ cần em và những điều giản đơn, đọng lại trong lòng sự tiếc nuối, anh không oán hận anh chỉ muốn cảm ơn, cảm ơn em, huh
Sao phải cố nuốt nước mắt để gượng cười? Mình ta vẫn bước tiếp trên đường đời Dù phía trước là bao nhiêu bão giông, anh cũng sẽ không quay lại nhìn người. Đã từng say đắm, rồi cùng cố gắng dựng nên một câu chuyện thật dài. Nhưng giờ tay em thì người ta nắm, kết thúc là một câu chuyện hài. Anh chẳng hiểu tại sao em có thể, nắm tay người khác trên phố ta từng qua. Vài hôm trước cùng dạo quanh Sài Gòn, cả hai đã hứa xem nhau là tất cả. Chỉ vì cảm xúc hay là do mù quáng, đánh đổi mọi thứ mong nhận lại chân tình. Anh vội thử cất đi sự hào nhoáng, để thấy rõ được em đâu có thương mình. Sâu trong tiềm thức là ngàn nỗi thương thầm, dù anh biết em sẽ chẳng bận tâm Đành thôi chôn vùi ký ức đã ươm mầm, từng nỗi nhớ đó mãi chẳng có hồi âm Sẽ lại quan tâm em một cách vô thức, viễn cảnh hạnh phúc vẫn hiện lên trong đầu Giữ em ở lại là việc làm quá sức, không thể đáp ứng những điều em mong cầu Rồi sẽ lại có người khác đến bên cạnh, lo lắng cho em và nuông chiều mọi thứ Còn nỗi đau này anh sẽ tự lành, mọi điều tiếc nuối gói gọn bằng giá như Cũng đã phá hư sự nghiệp trong vài tháng, cũng đem bày bán nỗi buồn như trò cười Em sẽ phải nhận bài học mình xứng đáng, qua đoạn tình cảm này anh cũng mệt rồi.
Thành phố này có anh đang nhớ ai sao trời khuya hôm nay buồn bã quá Ô cửa nào buồn cơn mưa đang đến đây chuyện tình mình giờ đây anh đã xóa Tích tắc trôi đồng hồ đang đảo số thời gian dài anh trải hết lòng mình Lòng buồn bã khi mà anh đã cố bản thân anh chẳng còn chút lòng tin Trăng kia ơi hôm nay đang nhớ ai gửi nỗi niềm vào những vì tinh tú Thuở ban đầu con tim ta biết yêu cảm xúc này là bao niềm thương nhớ Anh còn nhớ những ngày còn trò chuyện tình yêu đẹp như là thuở hoang sơ Hạ vẫy vùng theo ta từng năm tháng anh nhớ em cứ nghĩ là đang mơ Mặc lòng mình là một miền kí ức khi mà ai chẳng ở lại cùng anh Vượt chông chênh theo đại ngàn thương nhớ thuở yên bình em hãy nhớ đừng quên Ngày tháng dài nhân gian này rộng lớn anh yêu em cho đến khi già đi Cuộc tình mình em xem là bước ngoặc xin em ơi em ở lại đừng đi Còn vài điều mà anh chẳng nói ra vì chẳng biết phải bắt đầu từ đâu Anh chỉ mong em sẽ suy nghĩ lại sẽ một lần ta ở lại vì nhau.
Em phải làm như vậy, vì anh rất đáng chết Đã từng có một cuộc tình yêu chân thật phô bày trước mặt của anh Anh không biết tôn trọng nó Đến khi mất đi, anh ăn năn đã quá muộn rồi Sự đau khổ này trên thế gian Không có gì hơn được nữa đâu Nếu mà trời cho anh cơ hội lựa lại một lần nữa Thì anh sẽ nói với cô gái đó ba chữ này "Anh yêu em" Sao không là ta của những lúc thường ngày? Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như mình không thể sống chung là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì, anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau nhưng mà chỉ cảm thấy lòng mơ hồ, mang máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó Anh chỉ mong em gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời? Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng, đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra? (Biết được đâu, em ơi? Duyên phận mà) Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây Từ cử chỉ, giọng nói, từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu Hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần, anh biết mình toàn năng Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến mười ngàn năm Người tình hỡi, dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmm, lê đôi chân, anh đi tìm gì ở cuối chân trời? Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em đời sau mình sẽ tìm nhau, thêm một lần vẹn duyên Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách, bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vạn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng rền vang Em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan? Em muốn ở đâu, khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà ở trên chốn đồi hoang? Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi Có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau Người tình hỡi, dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmm, lê đôi chân, anh đi tìm gì ở cuối chân trời? Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em đời sau mình sẽ tìm nhau, thêm một lần vẹn duyên Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được Anh... Anh hi vọng là Được mười ngàn năm
cố phải viết lên bao bản tình ca đó cũng là nơi mà chúng mình đã từng qua em vốn dĩ đẹp cùng hoa lan cài trên tóc dạo quanh trên dốc em đẹp hơn cả vùng hạ em biết không ? ở một góc chân trời đó "cũng là nơi ta đã có nhau " giờ chỉ còn anh lang thanh một mình ,"mình từng đắm say dưới áng mây " hoài niệm này mãi bao năm còn chưa vơi nơi em quay về phía bên kia thành phố mới phố khánh tấp nập chào đón em bao hy vọng hy vọng trong anh cũng vì em mà mờ tối Phải .thôi dừng chân lại tại đây . ta buông bỏ ,thứ không dành ,cho duyên mình ,cho duyên tình ,cho anh và em hạnh phúc của 1 thủa yên bình "yêu nhau trái tim đậm sầu ,1 2 3 trái tim đậm sầu " "yêu thương trước kia giờ này chỉ còn ta với nỗi đau " những điều bình dị mà đã giúp ta vượt qua ,trượt ngã đi vạn nơi xa nơi em quay về sóng biển rì rào bỏ mặc anh lại với muôn ngàn sỏi đá em có nhớ không ? cứ mỗi sáng 1 tách trà ,1 cái ôm ấm đông qua rồi hạnh phúc đơn giản 2 chúng ta ở bên đời tất cả điều đã xa vời ,ta vẫn đứng đây và núi vẫn lặng thầm quyết lòng này sẽ không mở hé thủa ấy nhỏ bé ghé vào tai em thủ thỉ em rất đẹp dù xấu xí
Đoạn 1: Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi… có những đau thương anh thấu tận xương máu Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này dám bẻ gãy thiên ý Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người” Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên… em ơi…
Đoạn 2 Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại, Ừa thì… thôi người cứ đi đi Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại nhưng anh cũng không phải kẻ trách cứ chi li Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại, tựa như trong thần thoại tay vá trời Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ những ca từ hoa mỹ hay quá lời Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời, nhỡ đâu mình tương ngộ, mặt đối mặt giữa biển người Mong ta sẽ chào nhau bằng… cách một nào đó, hoặc… đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu - miền kí ức xưa, rượu sầu cũng đâu còn uống nữa Bởi những phiền muộn cũ nhàu giờ đã ủ màu… anh cũng chẳng còn muốn giữ. Mà sau này em có nghe thấy những thanh âm dòng thời gian Thì xin hãy che lấy e ấp những món quà …. ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận trong 1 khoảng cơ hàn, để chí nam nhi này càng vững vàng hơn Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường, riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ Đất trời dung hòa, nhưng ta chẳng về chung nhà, Sau khi trải qua… những lần nhân quả thì anh mới nhận ra…. rằng phận ta phải thuận theo tự nhiên mà xuôi dòng ngân hà Khi hoài niệm về cố nhân, anh cũng chẳng còn cất giữ chi những điều thật đáng trách Cuộc tình nào…. mà chẳng có kì hạn, em sẽ hoài bất tử trong những sáng tác.
Em phải làm như vậy, ... vì anh rất đáng chết Đã từng có một cuộc tình yêu chân thật phô bày trước mặt của anh Anh không biết tôn trọng nó Đến khi mất đi anh ăn năn đã quá muộn rồi Sự đau khổ này trên thế gian Không có gì hơn được nữa đâu... Nếu mà Trời cho anh cơ hội lựa lại một lần nữa Thì anh sẽ nói với cô gái đó ba chữ này "Anh yêu em"" Sao không là ta của những lúc thường ngày? Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau? Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười Muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành Vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên "Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được Anh... Anh hi vọng là... Được 10 ngàn năm"
Lại một bài hát anh dành cho em Viết vào một ngày đẹp nhất Nhìn ra ngoài ô cửa Bầy chim vẫn đang tròn giấc Thêm một chút trọn vẹn Thêm cả những ngày bên em Mớ cảm xúc hỗn độn Với một chút cồn lên men Anh viết bài hát này, sáng tác này Không phải để một ai khác nghe Những ngày thiếu vắng em trong đời Đã khiến trái tim anh áp se Nếu như thiếu nhi Anh và đứa trẻ chẳng khác đâu Anh thích được đi xe máy Vì chính lúc đó Ta mới ngồi sát nhau Anh nhớ như mình còn khổ Làm ăn nhiều khi bị lỗ Mua ly trà sữa Gọi bánh mì chia đôi một ổ Đêm trong căn phòng trọ Ăn chung một hộp xôi Tựa vai anh nói nhỏ Giờ đã xem nhau như một đôi Và và em đẹp hơn cả ánh dương Là cô dâu em bước lên thánh đường Mở cửa ra để anh nhìn thấy em Niềm hạnh phúc trong đời anh có được
Hứa với anh là phải sống thật tốt anh chẳng thể cạnh bên em được nữa rồi Chuyện chúng ta cũng đã đến hồi kết lỗi do anh tại sao chẳng giữ lời Muốn cùng em đến khi bạc mái đầu Em ơi ước mơ đôi ta đành dang dở
Vì anh muốn vào ngày mai ta Cùng nhau sánh bước mặc bao ánh mắt Ngoài những lời nói làm đầy tai ra Em là duy nhất anh không thể đánh mất Đôi mắt hướng về em một chút thôi mà thời gian trôi em rạng ngời Ngắm nhìn em thêm một phút thôi mà đôi môi mang nụ cười Dòng suy nghĩ đang còn vắt ngang Nhiều giây trôi qua em thì vẫn đang Em nhanh chạy ngay đến nơi anh hẹn Mà bài hát em thích vẫn còn phát vang Chờ em trong đêm và rồi bật khóc Ngồi rồi cười khẩy như là Batman Đừng để anh cô đơn như một thằng ngốc Như Joker nhảy trên những nấc thang Không yêu thêm một ai Nếu mai sau người đó không phải em Cơn mưa kia mờ phai Rồi từng ngọn đèn đường sẽ cháy lên Và dòng thời gian đứng yên Cho một tình yêu mãi mãi Và anh mơ khi sớm mai Ta còn ở bên như lúc này
Ver 1: Sao không là ta của những lúc thường ngày ? Hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ? Vì, có những nỗi niềm lặng thầm Th..Thôi xin em đừng nặng tâm Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?- Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra Uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm Bridge : Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên Ver 2 : Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau nguồn: coppy
Lần thứ nhất ta đến bên nhau anh 17 còn em 16 Cái thời mà hai đứa còn ngây thơ lúc nào cũng mãi dính chặt với nhau Đứa trốn mẹ còn đứa thì trốn cha Đi chơi tới chiều ta mới về Cả những lúc anh được em cho hôn má Hai đứa cùng nhau lập lời thề Lần thứ 2 khi trãi qua sóng gió Anh vẫn nhớ rõ chiều hôm đó Một cô gái luôn lạc quan yêu đời Lại rơi lệ vì mộ kẻ tồi
Ngủ sớm để sáng còn chờ em đi học 6 giờ là anh có ở trước nhà Nhiều lần dậy trễ em vội vàng nói là Kietz đi trước đừng có chờ em nha Một milo một mochi là quà của anh cho em vào mỗi sáng Em nói chỉ cần anh là đủ, muộn phiền trong anh bỗng nhiên được gạc sang Cái áo dài phất phơ vào trong gió Đôi mắt tròn muốn tỏ vào lòng ai Bao nhiêu chàng trai đằng sau và mong ngó Em nói với anh em chẳng thích một ai Nhưng có lần (Có nhiều lần) Gã trai kia gọi là em cười réo rít Về nhà còn hỏi sao Kietz hông nhắn gửi Chắc anh tức ghen đến chết mất Dù đời này còn nhiều điều muộn phiền mà chỉ hơi ấm có mỗi em mang lại Là nhiều lần gần kề chạm đôi môi say ngất ngày mà tình ta còn hoang dại Nhớ lắm lúc kỉ niệm lại ùa về góc cũ chỉ còn một mình anh ghé qua Anh nhớ lại những lần em nhỏng nhẽo, kỉ niệm thật đẹp của anh thời cấp ba Đau lắm chứ, chuyện tình buồn Ngày nào tim tạt dạ cười khắc ghi Nhớ tên em, nhớ nụ cười Tự nhủ lòng mặc kệ cứ bước đi Muốn quay lại thời gian, món quà mà trời ban Là nụ cười của nàng còn tỏa nắng Sưởi ấm trái tim tôi, một chàng trai đơn côi Cố theo đuổi nhưng rồi cũng chả thắng Và Đó là câu chuyện của anh ở nhà J Muốn dc nhìn em cười thêm lần nữa Nhưng thời gian trôi anh có nào hay
Ay Yah _Em vào đời từ cao tầng còn anh vào đời từ mái lá Thế nên những điều anh mong cầu không bao giờ là thái quá Những thứ anh làm thường đơn giản nên không hay được đánh giá cao Vài người thường ăn hải sản rồi lại chê bai mùi cá ao _Giống như con người anh dễ nắm bắt và dễ chịu Bài hát này không sâu xa rất dễ nghe và dễ hiểu Anh không có nhiều lưu ý anh cảm thấy mình dễ chiều Đây không phải là nhạc buồn đây là thứ nhạc để chill
… "Không bao giờ, Không bao giờ, Không bao giờ" "Đó chỉ là cái cớ của anh, cái cớ của anh, cái cớ của anh" ha, ha, ha … Sài Gòn Ngày Xưa, ấp ủ tình yêu của anh từ những thế kỉ trước Anh có thể làm những điều tuyệt vời mà bản thân họ chẳng thể nghĩ được … Sài Gòn Ngày Xưa, là những cuộc chiến nhưng không thể giết được tình yêu (ooh, không thể giết được tình yêu) Còn nhiều điều mà mình thiếu … Sài Gòn Ngày Xưa, thương xá tắc thiếu gia bóng bẩy cùng cô ba Anh dắt em qua những khu thương mại sầm uất tấp nập người vô ra Sài Gòn Ngày Xưa, trên đường phố những chiếc vespa và 67 Nhưng vẫn còn đâu ở vùng ngoại ô những chiếc xe tank đầy máu chảy … Sài Gòn Ngày Xưa, chiều thu tím biếc nhẹ đưa tà áo gái Gia Long Hò hẹn nơi góc quán nhỏ sau giờ tan hoc đó là điều mà ta mong … Sài Gòn Ngày Xưa, ví mặt em đẹp, như hòn ngọc của Đông Dương Rồi chàng nghệ sĩ hoài mơ trong đó tạm quen chuỗi ngày dài phong sương … Sài Gòn là em, anh là Gia Định ấp ôm trong vòng tay ấm áp Đưa đi em về trên đi về công lý, mặc kệ đông phong chẳng thấm tháp … Sài Gòn Ngày Xưa, bình minh ánh vàng ta cùng hàn huyên nơi nhà hát Một chút hoài niệm về thời đẹp nhất anh đem hòa quyện vào bài nhạc, oh
Bình luận Hy vọng em không còn buồn mỗi khi đêm tới Hy vọng em sẽ có giấc ngủ ngon trên gối Hy vọng là đường em về mây không giăng lối Hy vọng em có thể nghe những lời anh nói Anh muốn mình được bay lên bầu trời Để hái tặng em ngôi sao đêm Đúc kết thành một bản tình ca hoàn thiện Sau đó anh lấy đem trao em Tương tư ấp ủ đã bấy lâu Thời khắc cả đời mà anh mong Nhưng lại sợ em thẳng thấy đâu Liệu rằng em có yêu anh không? Vì chỉ mình anh say giấc hồng trần Bao đêm ôm trọn thứ luyến ái tình vương Nếu có một ngày ta được ở bên nhau Anh nguyện dánh đổi cả vùng Thái Bình Dương Anh biết điều đó là không thể Hiểu được tâm trí em không dễ Chỉ ước ngân hà này quan sát và chứng giảm rằng tình cảm này Chỉ dành cho người con Gái Mình Thương!!! Ngước lên trời caooo Anh chắp tay nguyện cầu Em là lý do Thế giới này nhiệm màu Anh biết một mai giữa dòng đời đầy biến cố Xuất hiện lý do nào đó mà khiến em phải quên anh Anh vẫn đứng đây và sẽ đợi em mỗi giây chờ khoảnh khắc em vô tình có thể nhớ được tên anh
lại một đêm nữa anh đã dính vào suy nhớ về kĩ niệm doi ta đã cùng di anh có thể đọc dc nhừng gì em suy nghĩ anh là thằng tồi qua bao năm da tích luỹ van như thường ngày vẫn là con đường đó những hnay kh có ng kề vai đứng ngoài sân nhìn thấy cây phượng đỏ nhìn sáng trái thấy bóng dáng đó là ai sao phải nhớ nhớ về người con gái chợt nhận ra lúc đấy mình đã sai a hối hả chạy xe dung trước nhà gọi em quài nhưng sao e kh xuống
Chữ nghiên nghiên sao đọc đc tr
Không đọc được thì đừng đọc bạn.
Lần sau ghi chữ bình thường ra
@@coverxuyenmangem9761 Không thích ghi :D. Sao phải làm theo lời bạn.
@@tuongpham6484 Có gì mà không đàng hoàng. Bạn đang dùng chữ con chó là bạn không đàng hoàng r đó.
Ủa đọc dễ mà
-Đường tình mình chia thành lối riêng, hỷ nộ ái ố chẳng đành chờ tới phiên.
-Uyên ương về trời ta tạm biệt đôi chim, nụ cười hững hờ em đoạn tuyệt mối duyên.
-Thiên ý bắt mình phải cách xa vạn trùng, sau một khoảng thời gian ta tạm gần.
-Nhất ngôn đã định bên nhau đến hạn cùng, rồi vội tiễn biệt khi vấp phải gian truân.
-"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng."
-Từng đóa CÚC, MAI còn đương rộ, nhành TRÚC liêu xiêu lại hồi ức hương TÙNG.
-Sương trùng điệp, che lời thương cùng nhịp đập trong tim hoài niệm vương vầng nguyệt.
-Thôi dừng tiệc mừng, xin đừng thiếp, cùng đừng để sầu bi trải dài qua từng kiếp.
-Nếu việc vướng vào em là nghiệp chướng, anh vẫn sẵn sàng lãnh hết tội nghịch thiên.
-Ngôn ngữ tình yêu luôn là đặc biệt nhất, dù chẳng thể hiểu được mỗi lúc ngồi dịch phiên.
-Vô tình phạm vào trong một cái nhìn, Thiên Lôi phạt anh bằng tiếng sét ái tình.
-Hình phạt ra sao thì anh xin bái lĩnh, chỉ sợ người em chọn không phải mình.
-Sẽ là cổ tích thật mỗi khi thất tịch, như Ngưu Lang Chức Nữ tình bất di bất dịch.
-Anh chờ người am hiểu, mặc người đời đàm tiếu vì anh thừa biết thế nhân này rất kịch
-Nhân chi sơ tính bản thiện, ái tình chỉ kết vì cạn duyên.
-Vậy sao không cho nhau được mãn nguyện, định kỳ hạn cho nó là vạn niên
Sao không là ta của những lúc thường ngày?
Sao hôm nay anh buồn vầy?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau. Hay sẽ không biết nhau?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng
Mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Uch... biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười
Muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan
Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành
Vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
❤
thật sự là tớ rất thích bài này :33
thật sự rất cảm ơn người đã sáng tạo ra bài nhạc này☺️🥰
Lyrics:
Ver 1:
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?-
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu.
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ.
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm.
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười
Muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan
Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành
Vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Cảm ơn em vì đã cho anh những quãng thời gian đẹp đẽ nhất thời học sinh chúc em mãi hp chúng ta chắc cungz chỉ bước đến đc đây dù gì thì em cungz là một ng anh từng yêu rất nhiều cảm ơn em đã đến bên a
Gửi nhờ mùa xuân xin hãy giữ lấy nụ cười còn mãi trên môi em
Anh chẳng thể bên em được nữa rồi..kỉ niệm này hãy để trôi êm
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
Hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?-
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm
Bridge :
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 :
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu
Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan
Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà ở trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
hoa tàn,rượu cạn,tình tan
ta càng yêu họ,họ càng vô tâm
đơn phương lặng lẽ,âm thầm
dù ta biết họ chẳng cần đến ta
Ver 1:
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
hmm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu.
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ.
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng, đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm.
Bridge :
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 :
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì, đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vạn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan
Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
2:03
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười
Muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan
Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành
Vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán
Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát
Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản
Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng
Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu
Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi… có những đau thương anh thấu tận xương máu
Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí
Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này dám bẻ gãy thiên ý
Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long
Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong
Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người”
Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười
Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám
Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng
Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên
Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên… em ơi…
Đoạn 2
Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại, Ừa thì… thôi người cứ đi đi
Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại nhưng anh cũng không phải kẻ trách cứ chi li
Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại, tựa như trong thần thoại tay vá trời
Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ những ca từ hoa mỹ hay quá lời
Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời, nhỡ đâu mình tương ngộ, mặt đối mặt giữa biển người
Mong ta sẽ chào nhau bằng… cách một nào đó, hoặc… đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười
Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu - miền kí ức xưa, rượu sầu cũng đâu còn uống nữa
Bởi những phiền muộn cũ nhàu giờ đã ủ màu… anh cũng chẳng còn muốn giữ.
Mà sau này em có nghe thấy những thanh âm dòng thời gian
Thì xin hãy che lấy e ấp những món quà …. ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận trong 1 khoảng cơ hàn, để chí nam nhi này càng vững vàng hơn
Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường, riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ
Đất trời dung hòa, nhưng ta chẳng về chung nhà, Sau khi trải qua…
những lần nhân quả thì anh mới nhận ra…. rằng phận ta phải thuận theo tự nhiên mà xuôi dòng ngân hà
Khi hoài niệm về cố nhân, anh cũng chẳng còn cất giữ chi những điều thật đáng trách
Cuộc tình nào…. mà chẳng có kì hạn, em sẽ hoài bất tử trong những sáng tác.
bài gì vậy ạ??
@@UwU-hj7ipthanh âm dòng thời gian
Chất lượng 😘
Tích tịch tình tang cuộc tình đã đứt đoạn như là tựa dây đàn khi tay em chẳng nắm
Anh đã cố tìm lại em trong đống kí ức cũ mềm rồi anh tự chìm đắm
Hình bóng em hiện rõ như lần đầu nói với anh còn cần nhau
Vì anh biết xa nhau lần này thì chắn chắn sẽ không có lần sau
Hai thói quen anh vẫn không thể bỏ là bao sài gòn luôn mang theo kề cạnh
Và hình bóng em vẫn còn ở trong anh ta đã cùng nhau đi qua những ngày khó
Rồi khi bình yên lại chẳng thể cùng nhau giờ nơi sài gòn mà ta từng đi qua
Chỉ còn lại chút lưu luyến tuổi thanh xuân anh chỉ mong là em được cười
Được hạnh phúc giữa chuỗi ngày không anh giữa dòng người mênh mong
Em ra đi bỏ lại những ngày buồn rõ dài.
Sài Gòn khuya ta đã từng dạo phố từng là những lúc có em phía sau xe
Từng là câu chuyện buồn vui nói nhau nghe từng là những ngày bình yên sau đến lạ
Em đã từng nói là sẽ mãi bên nhau vậy sau bước ngoặc mãi mãi là bao lâu
Giờ chỉ còn anh một mình giữa phố quen âm thầm chịu đựng nỗi đau không có em
Càng làm vậy chỉ làm anh nhớ thêm nhớ về những lúc mới yêu mình hẹn hò
Nhớ về cái ôm sau xe chờ đèn đỏ nhớ mùi tóc em nhẹ đưa theo làn gió
Tất cả sau cùng cũng chỉ là kỷ niệm anh vẫn cố chấp vẫn miệt mài đi tìm
Niềm vui anh có cùng em mang tới kiêm luôn nỗi buồn em khuyến mãi tặng kèm
Trò chới tình yêu anh nghĩ em đã thắng vì anh đã thua khi vừa mới bắt đầu
Lo sợ mất em giờ đã thành hiện thực anh chẳng còn cách để giữ em bên đời
Những lời sau cuối anh chắng nói nên lời chỉ biêt cảm ơn em vì em đã tới
Cho cảm giác bình yên sau đến lạ cuộc tình này tan vỡ để giúp ta trưởng thành
Em có nụ cười trên môi thật rạng rỡ niềm đau trong lòng anh cố chấp để dành
tự nhiên nghiện bài này lun bây=)🙆🏻♀️🤫
nhạc đúng tâm trạng vaizz
Giá như hôm đó chẳng cãi vã
Giá như hôm đó chẳng rời xa
Chắc cũng là đáng thôi niềm đau anh phải trả
Lỗi do anh vướng bận trong đời ta
Thoáng say lòng nhớ em mà không nói
Vừa mới đây mà ngỡ bao năm trôi
Người đêm đêm với anh cùng chăn gối
Nhưng bây giờ có lẽ em đã quên tên rồi
Gửi nhờ mùa xuân xin hãy giữ lấy nụ cười còn mãi trên môi em
Anh chẳng thể bên em được nữa rồi..kỉ niệm này hãy nó trôi êm
Đâu ai muốn kết cục vậy đâu em
Ta lỡ làm vết thương lại sâu thêm
Từng cùng nhau đi qua ngày giông bão nhưng bây giờ phó mặc chuỗi ngày cùng nhau quên
Đam mê dai điệu không lời:)
Hay vc❤
Best chuẩn nừ
Thế giới này là của anh và anh có quyền đi với em
Bất sáng tất cả đèn xanh,anh chạy thật nhanh
Với em kề bên vai và chai champaine em cầm trên tay
Hết đêm nay uống không say đến ngày mai tiếp vài chai
Em thích gì anh cho đó,em thích bentley anh vẫn cho
Em thích villa anh vẫn lo,cho đến LV anh cũng có
Chỉ cần em chới với anh là cả thế giới này thuộc về em
Chỉ cần em đi với anh là những vấn để của em anh dẹp
Nhưng em ơi đó là nếu,đó là mơ em vẩn rất kêu
Thằng cường nó đi với em trong Ferrari còn anh thì kiếu
Anh lớn lên từ đường phố chỗ xe hơi không có đường vô
Chỗ công nhân ăn mì = xô,mỗi khi mưa xuống hứng nước = tô
Chỗ em gọi là căn hộ còn chõ anh ở họ gọi là ổ
Thế giới anh xài tiền việt còn thế giới em xài tiền đô
Em đổ xăng thì được đầy bình còn anh đổ 5000 nó không cho đỗ
Đi ngoài đường anh gặp được em anh xin số thì em say noooooo
Ver 2 : Karik
Em muốn gặp Trần Quán Hy ! anh sẽ kêu người hẹn giờ trước
Em muốn du lịch sang Mỹ ! anh sẽ kêu phi cơ đến rước
Hễ những gì em muốn,em chỉ cần nói thích là được
Và tất nhiên chuyện đó chỉ xảy ra nếu như anh là thằng ăn cướp
lyric:
Sao không là ta của những lúc thường ngày?
Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó
Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng
Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm
thấy beat của ông này chuẩn nhất
anh yêu em... 10 ngàn năm
Anh vẫn ở nơi đây và chờ em
Lại 1 mik ngồi bên ô cửa sổ
Nhìn thành phố sô bồ nơi mà có em
Thêm 1 chút trọn vẹn tình yêu
Thêm cả những ngày đẹp bên em
Trong lòng nhiều cảm xúc mà khó tả
Cuộc tình ta như bản tình ca viết dở
Không hoàn thiện dù đã cố gắng
Em oiii...
Ah đã cố gắng để hoàn thiện cuộc tình
Mà sao em cứ trốn tránh khỏi ah
Liệu do ah sai sót hay quá tin em
1 cuộc tình không có thể nào cứu vãn
Dù đã cố gắng nhưng không thể vun đấp
Mong rằng chúng ta ở kiếp sau
Vẫn có thể gặp được nhau trong hình hài khác
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?-
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu.
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ.
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm.
Bridge :
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 :
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan
Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi… có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
hay❤
Vài lời nhạc xin được gởi đến em, như cơn mưa ngày mình mới chạm mặt
Ướt đôi vai khi anh lấy tay che, đưa em xa khỏi thính của vạn vật
Vô tình quen rồi cũng phải lòng nhau, mỗi đêm về thấy em trong giấc ngủ
Anh thầm nghĩ kiếp này phải bên nhau vì biết đâu kiếp sau anh không còn bất tử
Anh đâu muốn bản thân mình lớn lên để những yêu thương phải hoà quyện vào gió
Là kỷ niệm anh vẫn thường đón em mà biết đã có một phút giây nào nhớ
Nhớ về những ngày tháng qua đi, khoảnh khắc đó mình hôn nhau say nồng
Đôi khi yêu đơn giản là bình yên nên sẽ bên em mãi mãi chẳng thay lòng
Ngắm mây bay ở giữa thị trấn nhỏ, nắm tay nhau khi hoàng hôn khuất núi
Khoảnh khắc ấy hai đứa còn cạnh chung, là ngọt ngào anh thường đem cất túi
Anh yêu em yêu em nhiều hơn thế và chỉ mong rằng em vẫn còn ở đây
Vì ngoài kia bầu trời đã bừng sáng mà ánh nắng vàng cũng sẽ rời bỏ mây
Anh chỉ muốn hôn nhẹ lên gò má, Hôn lên môi em mặc kệ người ta nhìn
Để vương lại chân thành ở trong đó, mong một ngày em không rời xa mình
Là quan tâm em hơn ngày hôm qua, ít hơn ngày mai nhưng chỉ là một chút
Nếu cuộc đời chỉ còn 60 giây thì cho anh được ngắm em trọn một phút
" Mà em cũng nhớ Đạt, thế sao anh đi ngủ rồi mà nhớ anh thế nhở ? Anh có muốn ôm em hông? Ra đây ôm nè. Không một ai ship Đạt cho em hết... em nhớ Đạt quá à "
Rồi mai đây đôi ta ngồi hàn huyên, kể nhau nghe về những kỷ niệm cũ
Khoảng bình yên ngày đó là thanh xuân, của chính em nên anh xin nguyện giữ
Như là giấc mơ thuở học trò, tuổi 17 của em là ấm áp
Mà anh trao giữa bầu trời Tây Nguyên, khi nỗi buồn được niềm vui lấn át
Cho dù rằng hôm nay phải xa nhau, nhưng tâm tư luôn có em bên cạnh
Đưa em về rồi nhắc em cài áo, để không cảm mỗi khi trời đêm lạnh
Áng mây trời vô tình lướt qua đây đã mang anh đi xa khỏi nơi thị trấn
Sáng thức dậy vẫn thấy môi em cười nhưng bỗng yêu thương chợt mang bao vị đắng
Chỉ cần có niềm tin ở trong lòng thì dù yêu xa ta vẫn luôn thấy nhớ
Nhớ những góc sân trường mình bên nhau, lưu thật sâu vào trong trang giấy đó
Anh chỉ muốn được viết ra vài dòng, sau cơn mưa đâu chắc có cầu vồng
Nhưng yêu em nỗi nhớ hoá vần thơ, bầu trời xanh cũng hoá thành màu hồng
Không cần biết quá khứ mình là gì, dù nước mắt hay cả những đau thương
Hãy cứ xem như đây là thử thách, để sau đó ta sẽ cần nhau hơn
Họ thường hỏi bao giờ mình chia tay, bao giờ thì anh cũng không biết chắc
Chỉ biết là anh vẫn mãi yêu em, dù có phải luân hồi sang kiếp khác
Chỉ nghe beat thôi đã thấy nao lòng😊
Cô ấy thích nghe này này, tôi học thuộc vậy 😢
Anh muốn yêu em đến mai sao này
Rồi thuân lợi ta sẽ được kết hôn
Anh muốn yêu em đến nơi thật dài lâu
Ta sẽ đi ngấm biển và ngấm cả hoàng hôn
Đừng nói dối rồi phải xin lỗi đâu
Nói raa lời thật lòng nhất
Anh sẽ bên em đến mai sao này
rồi trao em nụ hôn ngọt ngào nhất
Thôi thì taa hãy ngồi lại với nhau
Để chúng taa có thể tìm thấy nhau
Ta như bức tượng nên chẳng thể biết đau
Muốn hạnh phúc và muốn gần bên nhau
Đến bây giờ thì anh lại nhớ
Những khoảnh khắc ta được gần nhauu
Muốn kế bên em roài ôm thật lâu
Muốn nói với em là yêu em đậm sâu
Chẳng cần mơ mộng rồi lại ảo tưởng đâu
Đợi em bao lâu thì anh cũng cũng chẳng ngại
Vì chính trái tim anh đã nói lên rằng
Vì tình cảm này chẳng bao giờ phai
Tuy đôi taa gặp phải nhiều cản trở
Nhưng đôi ta chẳng cần phải than thở
Chỉ mong mai sao ta sẽ được công nhận
Những lần cãn trở và những lần bị mắng
Nhưng bấy lâu nay chúng ta rất cố gắn
Chắc ông trời sẽ không phụ lòng người
Thời gian bên nhau thì vẫn cứ trôi dần
Chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy em cười
Thì trong lòng anh sẽ đầy sự cố gắn
Chẳng cần phải nói đây như một ván bài
Nhưng em yêu anh thì anh đã đắt thắng .
nhạc hay quá🎉
2024 nhma vẫn mê nhạc này
Ver 1 : Ѕóng đến rồi sóng cũng vội đi, sao cát lại muốn cơn sóng được tái hiện,
Hạnh phúc nỗi đau qua bờ cát trắng xóa đơn thuần không nằm ở khái niệm,
Ɲơi ta có thể lại tìm thấу được nhau như hàng phấn hoa khẽ baу đi tìm nhụу, mình lạc nhau giữa dòng chảу số phận, em đang ở đâu sao anh không tìm đi,
Ɗù tình có nhiều đi chăng nữa nhưng đâu chắc hẳn ta sẽ thuộc về nhau,
Ɲhư cành xương rồng không ai dám sờ vào sự cô đơn thì ai có thể thấu,
Ɛm ơi, thương vì nhau rồi đau, nước mắt cứ thể như sắp được lên men,
Thăng trầm đắm chìm trong tuуệt vọng gói gọn trong quуển từ điển mang tên em,
Đã một giờ sáng anh muốn nghe em nói thêm, nén lại nước mắt khi nghe tên như thói quen,
Thu mình trong căn phòng chật hẹp để nỗi buồn được hòa quуện cùng không gian là một màu tối đen,
Rồi một mai khi уêu em sẽ hiểu ta chỉ уêu thôi điều đó vẫn chưa đủ,
Họ vượt qua trên cả sự hi sinh mong tìm được nơi hạnh phúc đang cư ngụ,
Vẫn còn một mình, anh vẫn đánh đổi, vẫn trách ông trời sao ta không sánh đôi,
Anh đâu cần thứ tình cảm cao sang, anh chỉ cần em và những điều giản đơn, đọng lại trong lòng sự tiếc nuối, anh không oán hận anh chỉ muốn cảm ơn, cảm ơn em, huh
Mel : Ɛm đâu hiểu thấu lòng anh, vì em đâu có уêu như là anh mong chờ,
Vì bao niềm đau, chỉ một mình anh biết
Ɗù bao lời nói thoáng qua, dù em đã xa, em vẫn đổi thaу điều gì trong anh, vì chỉ khi уêu,em mới haу lòng anh
Ver 2:
Và rồi em sẽ biết bao nhiêu lần đứng lên là tương đương với bao nhiêu lần gục,
Ɗù tình уêu họ trao cao thượng cách mấу cũng chỉ là ái tình trần tục,
Ϲhỉ khi уêu em mới hiểu thế nào con đường đừng đi là nơi em hò hẹn,
Và em sẽ khóc nếu anh làm em cười bằng nhữmg câu nói người từng trò chuуện,
Ɲói em biết người từng choàng taу ôm, ấm áp không cần que diêm,
Giờ đâу chỉ là danh từ có lẽ khi nhắc đến là vội vàng che tên, và thời gian cũng dần hoán đổi,
Từ bình minh lại thành hoàng hôn, mặc nhiên quen với việc ngủ sớm và chẳng về nhà muộn màng hôm,
Và vì lẽ đó đúng ra, em nên sáng suốt và dần giác ngộ,
Ɛm phải từng một lần điên dại vì уêu và tập уêu cả những người khác họ,
Để một lần nữa tình уêu cho em biết, em sẽ chẳng muốn tìm người khác tô son
Trên nụ cười em, cũng để họ có thể, vẽ nốt thăng trầm trên điệu saxsophone,
Lao vào như thiêu thân trong những buổi tiệc tùng, và chẳng ngại khi em quá chén,
Quen với việc em được quên mình hàng đêm thức trắng và kẻ mắt đã lem, tự mình trốn chạу mà không ai chứng giám,
Khỏi qua khỏi kí ức dàу xéo đến buộc chân, em sẽ hiểu bản thân mình xứng đáng, tuу cho đi nhiều hơn là được nhận
bài gì vậy ạ?
Khi yêu em sẽ hiểu@@UwU-hj7ip
Nghẹt mũi vẫn muốn hát 🤯
hayy vazii:33
Đỉnh
2024 còn ai hát không điểm danh nào😊
👇
tuii
Sóng đến rồi sóng cũng vội đi, sao cát lại muốn cơn sóng được tái hiện,
Hạnh phúc nỗi đau qua bờ cát trắng xóa đơn thuần không nằm ở khái niệm,
Nơi ta có thể lại tìm thấy được nhau như hàng phấn hoa khẽ bay đi tìm nhụy, mình lạc nhau giữa dòng chảy số phận, em đang ở đâu sao anh không tìm đi,
Dù tình có nhiều đi chăng nữa nhưng đâu chắc hẳn ta sẽ thuộc về nhau,
Như cành xương rồng không ai dám sờ vào sự cô đơn thì ai có thể thấu,
Em ơi, thương vì nhau rồi đau, nước mắt cứ thể như sắp được lên men,
Thăng trầm đắm chìm trong tuyệt vọng gói gọn trong quyển từ điển mang tên em,
Đã một giờ sáng anh muốn nghe em nói thêm, nén lại nước mắt khi nghe tên như thói quen,
Thu mình trong căn phòng chật hẹp để nỗi buồn hòa quyện cùng không gian là một màu tối đen,
Rồi một mai khi yêu em sẽ hiểu ta chỉ yêu thôi điều đó vẫn chưa đủ,
Họ vượt qua trên cả sự hi sinh mong tìm được nơi hạnh phúc đang cư ngụ,
Vẫn còn một mình, anh vẫn đánh đổi, vẫn trách ông trời sao ta không sánh đôi,
Anh đâu cần thứ tình cảm cao sang, anh chỉ cần em và những điều giản đơn, đọng lại trong lòng sự tiếc nuối, anh không oán hận anh chỉ muốn cảm ơn, cảm ơn em, huh
Sao phải cố nuốt nước mắt để gượng cười? Mình ta vẫn bước tiếp trên đường đời
Dù phía trước là bao nhiêu bão giông, anh cũng sẽ không quay lại nhìn người.
Đã từng say đắm, rồi cùng cố gắng dựng nên một câu chuyện thật dài.
Nhưng giờ tay em thì người ta nắm, kết thúc là một câu chuyện hài.
Anh chẳng hiểu tại sao em có thể, nắm tay người khác trên phố ta từng qua.
Vài hôm trước cùng dạo quanh Sài Gòn, cả hai đã hứa xem nhau là tất cả.
Chỉ vì cảm xúc hay là do mù quáng, đánh đổi mọi thứ mong nhận lại chân tình.
Anh vội thử cất đi sự hào nhoáng, để thấy rõ được em đâu có thương mình.
Sâu trong tiềm thức là ngàn nỗi thương thầm, dù anh biết em sẽ chẳng bận tâm
Đành thôi chôn vùi ký ức đã ươm mầm, từng nỗi nhớ đó mãi chẳng có hồi âm
Sẽ lại quan tâm em một cách vô thức, viễn cảnh hạnh phúc vẫn hiện lên trong đầu
Giữ em ở lại là việc làm quá sức, không thể đáp ứng những điều em mong cầu
Rồi sẽ lại có người khác đến bên cạnh, lo lắng cho em và nuông chiều mọi thứ
Còn nỗi đau này anh sẽ tự lành, mọi điều tiếc nuối gói gọn bằng giá như
Cũng đã phá hư sự nghiệp trong vài tháng, cũng đem bày bán nỗi buồn như trò cười
Em sẽ phải nhận bài học mình xứng đáng, qua đoạn tình cảm này anh cũng mệt rồi.
Hmmmmm tuyệt vời
Nghe xong nhớ nyc vải:((
dù tôi biết, thời gian là nỗi đau không thể xóa nhòa. Nhưng nó cũng là liều thuốc duy nhất để quên 1 người "BTCC"
Thành phố này có anh đang nhớ ai sao trời khuya hôm nay buồn bã quá
Ô cửa nào buồn cơn mưa đang đến đây chuyện tình mình giờ đây anh đã xóa
Tích tắc trôi đồng hồ đang đảo số thời gian dài anh trải hết lòng mình
Lòng buồn bã khi mà anh đã cố bản thân anh chẳng còn chút lòng tin
Trăng kia ơi hôm nay đang nhớ ai gửi nỗi niềm vào những vì tinh tú
Thuở ban đầu con tim ta biết yêu cảm xúc này là bao niềm thương nhớ
Anh còn nhớ những ngày còn trò chuyện tình yêu đẹp như là thuở hoang sơ
Hạ vẫy vùng theo ta từng năm tháng anh nhớ em cứ nghĩ là đang mơ
Mặc lòng mình là một miền kí ức khi mà ai chẳng ở lại cùng anh
Vượt chông chênh theo đại ngàn thương nhớ thuở yên bình em hãy nhớ đừng quên
Ngày tháng dài nhân gian này rộng lớn anh yêu em cho đến khi già đi
Cuộc tình mình em xem là bước
ngoặc xin em ơi em ở lại đừng đi
Còn vài điều mà anh chẳng nói ra vì chẳng biết phải bắt đầu từ đâu
Anh chỉ mong em sẽ suy nghĩ lại sẽ một lần ta ở lại vì nhau.
hay br
Em phải làm như vậy, vì anh rất đáng chết
Đã từng có một cuộc tình yêu chân thật phô bày trước mặt của anh
Anh không biết tôn trọng nó
Đến khi mất đi, anh ăn năn đã quá muộn rồi
Sự đau khổ này trên thế gian
Không có gì hơn được nữa đâu
Nếu mà trời cho anh cơ hội lựa lại một lần nữa
Thì anh sẽ nói với cô gái đó ba chữ này
"Anh yêu em"
Sao không là ta của những lúc thường ngày?
Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như mình không thể sống chung là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì, anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau nhưng mà chỉ cảm thấy lòng mơ hồ, mang máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó
Anh chỉ mong em gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời?
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng, đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra?
(Biết được đâu, em ơi? Duyên phận mà)
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây
Từ cử chỉ, giọng nói, từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu
Hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần, anh biết mình toàn năng
Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến mười ngàn năm
Người tình hỡi, dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmm, lê đôi chân, anh đi tìm gì ở cuối chân trời?
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em đời sau mình sẽ tìm nhau, thêm một lần vẹn duyên
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách, bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vạn kiếp, em ơi xin hãy là những gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng rền vang
Em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan?
Em muốn ở đâu, khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà ở trên chốn đồi hoang?
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi
Có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Người tình hỡi, dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmm, lê đôi chân, anh đi tìm gì ở cuối chân trời?
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em đời sau mình sẽ tìm nhau, thêm một lần vẹn duyên
Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được
Anh...
Anh hi vọng là
Được mười ngàn năm
2024 còn ai k ta😊
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán
Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát
Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản
Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng
Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu
Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi... có những đau thương anh thấu tận xương máu
Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí
Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này *** bẻ gãy thiên ý
Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long
Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong
Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người”
Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười
Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám
Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng
Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên
Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên... em ơi...
Đoạn 2
Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại, Ừa thì... thôi người cứ đi đi
Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại nhưng anh cũng không phải kẻ trách cứ chi li
Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại, tựa như trong thần thoại tay vá trời
Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ những ca từ hoa mỹ hay quá lời
Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời, nhỡ đâu mình tương ngộ, mặt đối mặt giữa biển người
Mong ta sẽ chào nhau bằng... cách một nào đó, hoặc... đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười
Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu - miền kí ức xưa, rượu sầu cũng đâu còn uống nữa
Bởi những phiền muộn cũ nhàu giờ đã ủ màu... anh cũng chẳng còn muốn giữ.
Mà sau này em có nghe thấy những thanh âm dòng thời gian
Thì xin hãy che lấy e ấp những món quà .... ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận trong 1 khoảng cơ hàn, để chí nam nhi này càng vững vàng hơn
Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường, riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ
Đất trời dung hòa, nhưng ta chẳng về chung nhà, Sau khi trải qua...
những lần nhân quả thì anh mới nhận ra.... rằng phận ta phải thuận theo tự nhiên mà xuôi dòng ngân hà
Khi hoài niệm về cố nhân, anh cũng chẳng còn cất giữ chi những điều thật đáng trách
Cuộc tình nào.... mà chẳng có kì hạn, em sẽ hoài bất tử trong những sáng tác.

Hôm nay Ngày mai (Beat)
Luxuyen, Lâm Như

Đó Chỉ Là Thành Phố Của Anh (feat. New$oulZ)
Luxuyen

Starry Night (Piano)
Relax Lab

[MV] Chuyện Mây Trời Cứ Để Gió Cuốn - Luxuyen ft. Nhax (Prod by VoVanDuc)
Luxuyen

Lovedrunk
Epik High, Crush
Xem thêm
TRỞ LẠI ĐẦU TRANG
XEM VỚI PHIÊN BẢN DESKTOP
Chính Sách Bảo Mật
Chính sách SHTT
Thỏa Thuận Sử Dụng
© 2020 NCT CORP. ALL RIGHTS RESERVED.
cố phải viết lên bao bản tình ca
đó cũng là nơi mà chúng mình đã từng qua
em vốn dĩ đẹp cùng hoa lan cài trên tóc
dạo quanh trên dốc em đẹp hơn cả vùng hạ
em biết không ? ở một góc chân trời đó "cũng là nơi ta đã có nhau "
giờ chỉ còn anh lang thanh một mình ,"mình từng đắm say dưới áng mây "
hoài niệm này mãi bao năm còn chưa vơi
nơi em quay về phía bên kia thành phố mới
phố khánh tấp nập chào đón em bao hy vọng
hy vọng trong anh cũng vì em mà mờ tối
Phải .thôi dừng chân lại tại đây .
ta buông bỏ ,thứ không dành ,cho duyên mình ,cho duyên tình ,cho anh và em hạnh phúc của 1 thủa yên bình
"yêu nhau trái tim đậm sầu ,1 2 3 trái tim đậm sầu "
"yêu thương trước kia giờ này chỉ còn ta với nỗi đau "
những điều bình dị mà đã giúp ta vượt qua ,trượt ngã đi vạn nơi xa
nơi em quay về sóng biển rì rào bỏ mặc anh lại với muôn ngàn sỏi đá
em có nhớ không ? cứ mỗi sáng 1 tách trà ,1 cái ôm ấm đông qua rồi
hạnh phúc đơn giản 2 chúng ta ở bên đời
tất cả điều đã xa vời ,ta vẫn đứng đây và núi vẫn lặng thầm quyết lòng này sẽ không mở hé
thủa ấy nhỏ bé ghé vào tai em thủ thỉ em rất đẹp dù xấu xí
Đoạn 1:
Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn - biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán
Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát
Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim để đến vạn niên vẫn mãi là di sản
Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng, tự nhắc nhở mình phải vững chãi - Và thi thoảng
Anh chợt hướng về vầng dương, những nỗi niềm dần vương, tâm hồn này vẫn cần được nương náu
Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi… có những đau thương anh thấu tận xương máu
Lỡ có những điều không may, làm tâm lung lay, thì anh mong em đây hãy yên chí
Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực, người phàm này dám bẻ gãy thiên ý
Dẫu phải ngả về hai phía Đông - Tây như Bạch Hổ với Thanh Long
Anh sẵn sàng chân không, vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em, ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong
Vì một lòng sống như Huyền Đức “Thà rằng phụ mình chứ không phụ người”
Nên tay ôm lấy phiền phức chỉ để thấy hạnh phúc mà em hằng e ấp trong nụ cười
Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận, anh cũng chẳng cần đâu thánh thần nào chứng giám
Phận nữ nhi em vốn nhiều thiệt thòi nên càng phải cố gắng để anh thật xứng đáng
Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú - Yên lòng mình và cả chặng tình duyên
Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú, hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên… em ơi…
Đoạn 2
Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại, Ừa thì… thôi người cứ đi đi
Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại nhưng anh cũng không phải kẻ trách cứ chi li
Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại, tựa như trong thần thoại tay vá trời
Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ những ca từ hoa mỹ hay quá lời
Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời, nhỡ đâu mình tương ngộ, mặt đối mặt giữa biển người
Mong ta sẽ chào nhau bằng… cách một nào đó, hoặc… đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười
Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu - miền kí ức xưa, rượu sầu cũng đâu còn uống nữa
Bởi những phiền muộn cũ nhàu giờ đã ủ màu… anh cũng chẳng còn muốn giữ.
Mà sau này em có nghe thấy những thanh âm dòng thời gian
Thì xin hãy che lấy e ấp những món quà …. ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận trong 1 khoảng cơ hàn, để chí nam nhi này càng vững vàng hơn
Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường, riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ
Đất trời dung hòa, nhưng ta chẳng về chung nhà, Sau khi trải qua…
những lần nhân quả thì anh mới nhận ra…. rằng phận ta phải thuận theo tự nhiên mà xuôi dòng ngân hà
Khi hoài niệm về cố nhân, anh cũng chẳng còn cất giữ chi những điều thật đáng trách
Cuộc tình nào…. mà chẳng có kì hạn, em sẽ hoài bất tử trong những sáng tác.
Em phải làm như vậy, ... vì anh rất đáng chết
Đã từng có một cuộc tình yêu chân thật phô bày trước mặt của anh
Anh không biết tôn trọng nó
Đến khi mất đi anh ăn năn đã quá muộn rồi
Sự đau khổ này trên thế gian
Không có gì hơn được nữa đâu...
Nếu mà Trời cho anh cơ hội lựa lại một lần nữa
Thì anh sẽ nói với cô gái đó ba chữ này
"Anh yêu em""
Sao không là ta của những lúc thường ngày?
Hmm, sao hôm nay anh buồn vậy?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Thôi, thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau, hay sẽ không biết nhau?
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ mang máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó
Anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng
Mà không phải thay lòng vì một ai trót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây, từ cử chỉ, giọng nói từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện sẽ giới hạn cuộc tình này đến, 10 ngàn năm
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến và rồi sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười
Muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cốc trà, sà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vang, em có nghe thấy lớp nhỏ cười giòn tan
Em muốn ở đâu? Khuất sâu nơi địa đàng hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi, có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành
Vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hồng, sẽ úa tàn vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm, lê đôi chân anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luân hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
"Nếu mà có thể kì hạn lên mối tình yêu này được
Anh...
Anh hi vọng là...
Được 10 ngàn năm"
Vui thích bài này
2024 còn ai nghe hong 😢❤
Adu thuộc khi nghe 20 lần
2024 có ai còn hát ko ❤
Có
Có
Còn é
Bây giờ vẫn còn mê bài này
2024 ai còn hát thì xin 1 like nheee ❤❤
Lại một bài hát anh dành cho em
Viết vào một ngày đẹp nhất
Nhìn ra ngoài ô cửa
Bầy chim vẫn đang tròn giấc
Thêm một chút trọn vẹn
Thêm cả những ngày bên em
Mớ cảm xúc hỗn độn
Với một chút cồn lên men
Anh viết bài hát này, sáng tác này
Không phải để một ai khác nghe
Những ngày thiếu vắng em trong đời
Đã khiến trái tim anh áp se
Nếu như thiếu nhi
Anh và đứa trẻ chẳng khác đâu
Anh thích được đi xe máy
Vì chính lúc đó
Ta mới ngồi sát nhau
Anh nhớ như mình còn khổ
Làm ăn nhiều khi bị lỗ
Mua ly trà sữa
Gọi bánh mì chia đôi một ổ
Đêm trong căn phòng trọ
Ăn chung một hộp xôi
Tựa vai anh nói nhỏ
Giờ đã xem nhau như một đôi
Và và em đẹp hơn cả ánh dương
Là cô dâu em bước lên thánh đường
Mở cửa ra để anh nhìn thấy em
Niềm hạnh phúc trong đời anh có được
Hay vậy bác
@@namtruong1579lyric bài ở lại của dick ông à
Hứa với anh là phải sống thật tốt anh chẳng thể cạnh bên em được nữa rồi
Chuyện chúng ta cũng đã đến hồi kết lỗi do anh tại sao chẳng giữ lời
Muốn cùng em đến khi bạc mái đầu
Em ơi ước mơ đôi ta đành dang dở
hay
Vì anh muốn vào ngày mai ta
Cùng nhau sánh bước mặc bao ánh mắt
Ngoài những lời nói làm đầy tai ra
Em là duy nhất anh không thể đánh mất
Đôi mắt hướng về em một chút thôi mà thời gian trôi em rạng ngời
Ngắm nhìn em thêm một phút thôi mà đôi môi mang nụ cười
Dòng suy nghĩ đang còn vắt ngang
Nhiều giây trôi qua em thì vẫn đang
Em nhanh chạy ngay đến nơi anh hẹn
Mà bài hát em thích vẫn còn phát vang
Chờ em trong đêm và rồi bật khóc
Ngồi rồi cười khẩy như là Batman
Đừng để anh cô đơn như một thằng ngốc
Như Joker nhảy trên những nấc thang
Không yêu thêm một ai
Nếu mai sau người đó không phải em
Cơn mưa kia mờ phai
Rồi từng ngọn đèn đường sẽ cháy lên
Và dòng thời gian đứng yên
Cho một tình yêu mãi mãi
Và anh mơ khi sớm mai
Ta còn ở bên như lúc này
emm yeuu anhh...'K'
Ver 1:
Sao không là ta của những lúc thường ngày ?
Hm.. Sao hôm nay anh buồn vầy ?
Vì, có những nỗi niềm lặng thầm
Th..Thôi xin em đừng nặng tâm
Vậy coi như, mình không thể sống chung, là sự chia ly của nhau trong đời người
Thì em yêu thương hãy, hãy cứ vui, để mai đây em nhớ lại chợt cười
Mình sẽ bên nhau ở muôn kiếp sau - Hay sẽ không biết nhau ?-
Tim là sỏi đá thì cũng phải biết đau, yêu thương làm gì anh không luyến tiếc đâu
Biết có không em, mình sẽ lại tương phùng, tái ngộ bên trong hình hài khác
Gặp nhau, nhưng mà chỉ, cảm thấy lòng mơ hồ man máng như lời một bài hát
Có biết không em, từ những sai sót đó, anh chỉ mong em, gặp được ai tốt số
Người sẽ rước em bằng những dải mây hồng, mà không phải thay lòng vì một ai chót nhớ
Hay phận trời, ta phải cứ vâng lời
Em sẽ chờ đến, đến một kiếp luân hồi
Để mình tìm nhau tự nhiên như cảm hứng
Đòi hòa vào nhau như một sự phản ứng
Hay lúc đó mình sẽ không nhận ra
Uch..biết được đâu, em ơi duyên phận mà
Anh sẽ cố nhớ em từng là ai đây ? Từ cử chỉ, giọng nó i từng chi tiết
Hãy là sao trời, mây trắng hoặc mùa thu, hoặc phiêu linh trong anh mỗi khi viết
Nếu là thánh thần anh biết mình toàn năng
Nguyện giới hạn cuộc tình đến 10 ngàn năm
Bridge :
Người tình hỡi dẫu có mấy lúc biết phải chia ly
Dù buồn đau cũng chẳng thế giúp ta giải quyết gì
Cảm nhận nhau qua từng nhịp thở
Hmmm Lê đôi anh đi tìm gì ở cuối chân trời
Chờ đợi điều diệu kỳ để mình mãn kiếp luần hồi
Hẹn em, đời sau, mình sẽ, tìm nhau, thêm một lần, vẹn duyên
Ver 2 :
Giữ em lại sâu nơi tiềm thức, xác thịt này một -lần được mang
Thôi anh không hờn trách bởi vì đời người vốn dĩ là hợp tan
Mình lỡ làng đến khi vãn kiếp, em ơi xin hãy là gì hiện hữu
Em sẽ lại đến rồi em sẽ lại đi, anh vẫn kể lại những câu chuyện cũ
Rằng mình ngây thơ thế nào, ngu ngơ đến cười, muốn mai này nên người vợ người chồng
Để tay bế và bồng, đứa bé đầu lòng, với chúng ta đó là mặt trời hồng
Nếu về một nhà càng mong mình đơn giản, sáng mỗi ngày em cài cho khuyên áo
Ra trước hiên em rót một cóc trà, xà vào lòng nhau ngắm dòng đời huyên náo
Hay là bờ cát và tiếng sóng dờn vàng, Em có nghe thấy lớp nhỏ cười dòn tan
Em muốn ở đâu ? Khuất sâu nơi địa đàn hay là một căn nhà trên chốn đồi hoang
Vòng luân hồi làm người ta mệt mỏi... có em rồi đời sống này khỏe hơn
Làm người nội trợ cực nhọc đi ít nhiều, vì anh muốn nuôi mèo, nhà có cả trẻ con
Mà đúng phải lẽ ra, anh cần trách nhiệm, trưởng thành, vươn cao cho gia đình dựa bóng
Dẫu sai lầm thì vẫn là kết quả, của thời thanh niên mình tràn trề nhựa sống
Cũng chẳng mơ tình đẹp như vườn hông, sẽ úa tan vội vàng chẳng mấy lâu
Anh chỉ mong mình sẽ mãi trường tồn, để nghìn đời vẫn muốn tìm thấy nhau
nguồn: coppy
sắp 2024 mà còn mê
❤2024 đợi các ng ae còn rap
2024 còn ai nghe không 🖤
Cuối cùng cũng hát dc nguyên bàiii yee
2024 còn ai hát ko?
Có tui
@@crisdaysiuuuđây nx
E
Tôi nè bác
Có
10 ngàn năm ❤
Nghe bùn
2024 ai còn nghe không 🥹
Lần thứ nhất ta đến bên nhau anh 17 còn em 16
Cái thời mà hai đứa còn ngây thơ lúc nào cũng mãi dính chặt với nhau
Đứa trốn mẹ còn đứa thì trốn cha
Đi chơi tới chiều ta mới về
Cả những lúc anh được em cho hôn má
Hai đứa cùng nhau lập lời thề
Lần thứ 2 khi trãi qua sóng gió
Anh vẫn nhớ rõ chiều hôm đó
Một cô gái luôn lạc quan yêu đời
Lại rơi lệ vì mộ kẻ tồi
1/1/2024 vẫn còn nghe ❤
Tập mãi ms hát được 🤣👏
Bn trc màn hình hát hay quá 🎉
cuốnnnn
Giờ vẫn mê bài này
Ngủ sớm để sáng còn chờ em đi học
6 giờ là anh có ở trước nhà
Nhiều lần dậy trễ em vội vàng nói là
Kietz đi trước đừng có chờ em nha
Một milo một mochi là quà của anh cho em vào mỗi sáng
Em nói chỉ cần anh là đủ, muộn phiền trong anh bỗng nhiên được gạc sang
Cái áo dài phất phơ vào trong gió
Đôi mắt tròn muốn tỏ vào lòng ai
Bao nhiêu chàng trai đằng sau và mong ngó
Em nói với anh em chẳng thích một ai
Nhưng có lần
(Có nhiều lần)
Gã trai kia gọi là em cười réo rít
Về nhà còn hỏi sao Kietz hông nhắn gửi
Chắc anh tức ghen đến chết mất
Dù đời này còn nhiều điều muộn phiền mà chỉ hơi ấm có mỗi em mang lại
Là nhiều lần gần kề chạm đôi môi say ngất ngày mà tình ta còn hoang dại
Nhớ lắm lúc kỉ niệm lại ùa về góc cũ chỉ còn một mình anh ghé qua
Anh nhớ lại những lần em nhỏng nhẽo, kỉ niệm thật đẹp của anh thời cấp ba
Đau lắm chứ, chuyện tình buồn
Ngày nào tim tạt dạ cười khắc ghi
Nhớ tên em, nhớ nụ cười
Tự nhủ lòng mặc kệ cứ bước đi
Muốn quay lại thời gian, món quà mà trời ban
Là nụ cười của nàng còn tỏa nắng
Sưởi ấm trái tim tôi, một chàng trai đơn côi
Cố theo đuổi nhưng rồi cũng chả thắng
Và
Đó là câu chuyện của anh ở nhà J
Muốn dc nhìn em cười thêm lần nữa
Nhưng thời gian trôi anh có nào hay
Ay Yah
_Em vào đời từ cao tầng còn anh vào đời từ mái lá
Thế nên những điều anh mong cầu không bao giờ là thái quá
Những thứ anh làm thường đơn giản nên không hay được đánh giá cao
Vài người thường ăn hải sản rồi lại chê bai mùi cá ao
_Giống như con người anh dễ nắm bắt và dễ chịu
Bài hát này không sâu xa rất dễ nghe và dễ hiểu
Anh không có nhiều lưu ý anh cảm thấy mình dễ chiều
Đây không phải là nhạc buồn đây là thứ nhạc để chill
Cuốn ❤
Năm 2030 r có ai còn hát honggg
… "Không bao giờ, Không bao giờ, Không bao giờ"
"Đó chỉ là cái cớ của anh, cái cớ của anh, cái cớ của anh" ha, ha, ha
… Sài Gòn Ngày Xưa, ấp ủ tình yêu của anh từ những thế kỉ trước
Anh có thể làm những điều tuyệt vời mà bản thân họ chẳng thể nghĩ được
… Sài Gòn Ngày Xưa, là những cuộc chiến nhưng không thể giết được tình yêu (ooh, không thể giết được tình yêu)
Còn nhiều điều mà mình thiếu
… Sài Gòn Ngày Xưa, thương xá tắc thiếu gia bóng bẩy cùng cô ba
Anh dắt em qua những khu thương mại sầm uất tấp nập người vô ra
Sài Gòn Ngày Xưa, trên đường phố những chiếc vespa và 67
Nhưng vẫn còn đâu ở vùng ngoại ô những chiếc xe tank đầy máu chảy
… Sài Gòn Ngày Xưa, chiều thu tím biếc nhẹ đưa tà áo gái Gia Long
Hò hẹn nơi góc quán nhỏ sau giờ tan hoc đó là điều mà ta mong
… Sài Gòn Ngày Xưa, ví mặt em đẹp, như hòn ngọc của Đông Dương
Rồi chàng nghệ sĩ hoài mơ trong đó tạm quen chuỗi ngày dài phong sương
… Sài Gòn là em, anh là Gia Định ấp ôm trong vòng tay ấm áp
Đưa đi em về trên đi về công lý, mặc kệ đông phong chẳng thấm tháp
… Sài Gòn Ngày Xưa, bình minh ánh vàng ta cùng hàn huyên nơi nhà hát
Một chút hoài niệm về thời đẹp nhất anh đem hòa quyện vào bài nhạc, oh
2024 còn ai ko😮
Bình luận
Hy vọng em không còn buồn mỗi khi đêm tới Hy vọng em sẽ có giấc ngủ ngon trên gối Hy vọng là đường em về mây không giăng lối Hy vọng em có thể nghe những lời anh nói Anh muốn mình được bay lên bầu trời Để hái tặng em ngôi sao đêm Đúc kết thành một bản tình ca hoàn thiện Sau đó anh lấy đem trao em Tương tư ấp ủ đã bấy lâu Thời khắc cả đời mà anh mong Nhưng lại sợ em thẳng thấy đâu Liệu rằng em có yêu anh không? Vì chỉ mình anh say giấc hồng trần Bao đêm ôm trọn thứ luyến ái tình vương Nếu có một ngày ta được ở bên nhau Anh nguyện dánh đổi cả vùng Thái Bình Dương Anh biết điều đó là không thể Hiểu được tâm trí em không dễ
Chỉ ước ngân hà này quan sát và chứng giảm rằng tình cảm này
Chỉ dành cho người con Gái Mình Thương!!!
Ngước lên trời caooo
Anh chắp tay nguyện cầu
Em là lý do
Thế giới này nhiệm màu
Anh biết một mai giữa dòng đời đầy biến cố
Xuất hiện lý do nào đó mà khiến em phải quên anh
Anh vẫn đứng đây và sẽ đợi em mỗi giây chờ khoảnh khắc em vô tình có thể nhớ được tên anh
Tối nay là 31 tháng 12 năm 2023
Cũng là đêm cuối cùng của năm 2023 rồi
Ngày mai là 2024 rồi 😢😢 một năm nhanh quá 😢😢
I LOVE YOU ❤❤❤
2024 rồiii còn nghe
có mãn kiếp luân hồi chứ☺️
toi dau long qua
Có cái để hát cho cr nghe òi
ghe qua ghe qua
💕💕
Đang xem 😂
2024 liệu còn ai nghe
Hát được đúg khúc đầu íiiii
2027 còn ai nghe không
2024 vẫn hát lại
🌷
Hic 2024 rồi ha ❤
Đoạn đầu đúng vs câu chuyện của tôi tht
lại một đêm nữa anh đã dính vào suy
nhớ về kĩ niệm doi ta đã cùng di
anh có thể đọc dc nhừng gì em suy nghĩ
anh là thằng tồi qua bao năm da tích luỹ
van như thường ngày vẫn là con đường đó
những hnay kh có ng kề vai
đứng ngoài sân nhìn thấy cây phượng đỏ
nhìn sáng trái thấy bóng dáng đó là ai
sao phải nhớ nhớ về người con gái
chợt nhận ra lúc đấy mình đã sai
a hối hả chạy xe dung trước nhà
gọi em quài nhưng sao e kh xuống