Video není dostupné.
Omlouváme se.

CHÉN CƠM CÚNG BA, MẸ ! - Hoàng Dững - Tác giả: Huyền Trang

Sdílet
Vložit
  • čas přidán 1. 05. 2020
  • CHÉN CƠM CÚNG BA, MẸ !
    Tác giả: Huyền Trang
    (Viết theo lời kể của chị Cao Xuân Thu Loan)

    LÝ CON SÁO

    ​​Đây chén cơm…,
    Con kính dâng Ba, Mẹ hiền kính yêu,
    Xin người hãy về nơi đây,
    Theo khói hương tỏa khắp nơi này,
    Cùng con - cháu sum vầy,
    Như thuở nào còn thơ ấu thơ,
    Bên Mẹ, bên Ba hạnh phúc nào hơn,
    Lời khẩn cầu Ba, Mẹ có hay,
    Ở nơi xa xin Ba, Mẹ hãy về đây.
    VỌNG CỔ
    Nhớ lại ngày nào trong căn nhà nho nhỏ, xinh xinh bên dòng sông Bạc Liêu khi chiều nghiên ngã bóng. Chân run run, Ba lê từng bước ra khoản sân trước ngõ mà đợi mà trông những đứa…con…
    1. Về. Con còn nhớ như in tiếng nói, giọng cười. Của Ba, Mẹ những ngày xa xưa ấy, lúc cưng chiều hay rầy dạy chúng con. Những đêm dài bên cánh võng đong đưa, Ba kể cho chúng con nghe về dòng họ Cao Triều. Đã sáu đời trên mảnh đất Tân Quy, bám đất giữ làng, khai hoang mở cõi…
    2. Ba kể chúng con nghe chuyện ông Tổ ngày xưa đi khẩn hoang mở cõi, vùng đất Tân Quy hoang vắng, thưa… người. Rừng rậm, thú hoang nguy hiểm khôn lường. Ông dựng chòi, phát hoang, làm rẩy trên mảnh đất khô cần, nước độc, rừng thiên. Trời không phụ lòng người có chí lớn như ông, khai khẩn đất hoang để cùng dân làng “an cư lạc nghiệp”. Lời kể của Ba ngày nào chúng con còn nhớ; Ba, Mẹ đã đi rồi cánh võng vẫn còn đây…
    LÝ SON SẮC
    ​Con nhớ khi đêm về,
    ​Trông dáng Ba hao gầy,
    Nhìn ánh đèn hắt hiu,
    Cùng bao dòng suy tư,
    Ba đắng đo lo ngại,
    Cho các con chịu cảnh oan tình,
    ​Lòng lo các con lỡ làng,
    ​Đường công danh sáng soi phải dừng chân,
    ​Trời cao thấu chăng nỗi lòng,
    ​Lòng của Ba đau nhói đau từng cơn.

    ​ VỌNG CỔ
    Rồi tay run run Ba ôm chúng con vào lòng như thuở còn thơ bé. Ánh mắt xa xăm Ba kể cho chúng con nghe về dòng họ… Cao…
    5. Triều. Như những lời Ba gửi gắm sau cùng. Dòng họ Cao bao đời nhân nghĩa, không lấy đất của người, luôn cần mẫn để làm ăn. Cao Minh Thạnh trí thông tâm sáng, lập ấp, dựng làng, mở lộ, đào kênh; Cao Triều Phát rủ bỏ vàng son, hiến dâng cả đời mình cho cách mạng. Và còn đó bao đời con cháu, nối gót ông cha làm rạng danh dòng họ Cao Triều.
    6. Ba ơi, gần hai mươi năm Ba, Mẹ lìa xa cõi thế là cũng bấy thời gian chúng con thương nhớ không nguôi. Ông nội tật nguyền, Ba cũng chẳng được vẹn nguyên, đôi chân Ba run run từng bước một. Nhưng khi cách mạng cần Ba có, lúc gạo lúc tiền Ba chẳng kể công. Đối với mẹ Ba một lòng một dạ; đối với các con Ba xem như ngọc, như vàng.
    Ba ơi, cánh võng vẫn còn đây nhưng Ba, Mẹ không còn nửa, hương khói nhạt nhòa Ba, Mẹ có về đây.
    Rưng rưng con gọi tên người,
    Chén cơm dâng cúng Ba, Mẹ hiền kính yêu./.

Komentáře •